Panama, « Ổ gián điệp »
Chưởng lý Javier Caraballo phát biểu trước báo
chí sau khi khám xét văn phòng Mossack Fonseca tại Panama, 13/04/2016.REUTERS/Carlos
Jasso
Không chỉ giới doanh nhân mới cần đến bí mật tài chính, mà các
điệp viên cũng rất cần để xóa dấu vết. Tổ hợp luật sư Mossack Fonseca đã thành
lập khoảng vài chục công ty offshore cho những người này, mà đôi khi không biết
họ là nhân viên tình báo.
Werner Mauss còn là « điệp viên 008 », được một
bài viết của trường đại học Delaware, Mỹ phong tặng là «
điệp viên hàng đầu của nước Đức ». Văn phòng luật sư Mossack
Fonseca hoàn toàn bất ngờ khi đọc được bài viết hồi tháng 3/2015. Bài báo tiết
lộ tên thật của Werner Mauss là Claus Möllner, mà đây là khách hàng thân thiết
của Fonseca từ ba chục năm qua.
Luật sư của ông Mauss nói rằng các công ty offshore của ông được
dùng cho « các hoạt động nhân đạo », trong các cuộc
thương lượng để thả con tin hoặc cung cấp thiết bị y tế. Một nhiệm vụ đôi khi
bị hiểu lầm : chính quyền Columbia từng bắt giữ Werner Mauss một thời gian ngắn
năm 1996, cáo buộc ông cùng với phe du kích đã tổ chức bắt cóc và giữ lại một
phần tiền chuộc. Ông chỉ được minh oan sau đó.
Werner Mauss không phải là điệp viên duy nhất sử dụng dịch vụ của
Mossack Fonseca. Còn có thể kể tỉ phú Hy Lạp Sokratis Kokkalis, có biệt danh là
«
điệp viên Rocco », trước đây bị tố cáo là làm gián điệp cho Stasi,
cơ quan tình báo Đông Đức cũ.
Một ngạc nhiên khác : năm 2005 Mossack Fonseca bất ngờ phát hiện
bảy trong số các công ty mà văn phòng này lập ra có giám đốc mang tên Francisco
Paesa Sanchez, một gián điệp Tây Ban Nha nổi tiếng. Ông này làm giàu nhờ truy
lùng các nhà ly khai và làm mất ghế một chỉ huy cảnh sát tham nhũng, rồi bỏ
trốn với vài triệu đô la trong túi.
Trong số các khách hàng của Fonseca còn có lãnh tụ Hồi giáo Kamal
Adham, người đứng đầu ngành tình báo Ả Rập Xê Út, được một ủy ban Thượng viện
Mỹ coi là « nhà trung gian chính của CIA cho toàn vùng Trung Đông, từ
giữa thập niên 60 cho đến năm 1979 ». Hoặc trung tướng Ricardo
Rubiano Groot, cựu giám đốc tình báo Không quân Colombia ; tướng Emmanuel
Ndahiro, giám đốc cơ quan tình báo của tổng thống Rwanda Paul Kagamé…
Một nhân vật khác có liên quan đến CIA là doanh nhân giàu có Loftur
Johannesson, từng hợp tác với Mỹ trong thập niên 70 và 80 trong việc cung cấp
vũ khí cho Afghanistan.
Còn Farhad Azima, người Mỹ gốc Iran, mạnh thường quân hào hiệp cho
các chiến dịch bầu cử ở Hoa Kỳ, từng nằm trong tâm bão xì-căng-đan lớn được gọi
là «
Contra ». Vào giữa thập niên 80, chính quyền Reagan đã bí mật bán
vũ khí cho Iran để đổi lấy việc thả bảy con tin Mỹ, và số tiền này được dùng để
tài trợ cho phe nổi dậy Contra chống chính quyền Nicaragua. Đến năm 2013,
Mossack Fonseca tình cờ đọc được một bài viết cho biết quan hệ giữa Farhad
Azima với CIA, và một bài báo khác dẫn lời một nhân viên FBI khẳng định được
CIA báo cho biết Azima là nhân vật « bất khả xâm phạm ».