FYI
Một năm sau
Ký Thiệt
Phe thua đau sẽ ngửa mặt...kêu trời!
Gần một năm
sau bầu cử, lạ lùng
thay, người ta vẫn có cảm tưởng
như cuộc bầu mới xẩy
ra tuần trước. Nhất là khi phe thua cuộc vẫn hậm hực kiếm chuyện sỉ vả người thắng cuộc, nếu không bận đi khám bác sĩ tâm thần để chữa bệnh trầm cảm.
Trong phe này, cả trăm ngàn người –không hiểu sao chưa lên đến cả triệu- đã tìm mua cuốn sách “rằng thì là mà” của bà Hillary để đóng ít tiền an ủi bà, hay tìm lý cớ tự an ủi mình.
Kẻ này rảnh hơi nên cũng đã đọc hết cuốn ‘What Happened’. Đại khái như các báo đã bình luận, bà Hillary đã viện dẫn đâu 3 tá lý cớ giải thích sự thất bại của bà. Nhưng cũng có phần mà TTDC (Truyền Thông Dòng Chính, hay cũng có thể là Truyền Thông Dân Chủ) không bàn đến, mà kẻ này cho là suất sắc nhất.
Nếu có cơ hội, kẻ này sẽ đề cử bà Hillary được trao giải Nobel Văn Chương, vì cuốn sách là một tuyệt tác văn chương trong nghệ thuật... tự ca tụng mình. Trong khoảng 500 trang sách thì bà đã dành đâu 499 trang kể lể lại cả cuộc đời hy sinh tranh đấu cho đủ loại người, đủ loại lý tưởng cao đẹp nhất từ ngày còn là sinh viên, chứng tỏ ít ai nhân bản, thông minh, hy sinh, thanh liêm, trong sáng, yêu nước, thương dân, nhất là thông cảm hoàn cảnh khó khăn của đám dân ngu khu đen, thấp cổ bé họng... bằng bà, nhưng lại bị hiểu lầm nhiều nhất vì bị đánh phá quá nặng từ đủ phiá.
Lạ thật! Bà Hillary trong suốt cuộc đời từ sau khi tốt nghiệp luật, đi lấy chồng, làm ngay Đệ Nhất Phu Nhân Arkansas, rồi Đệ Nhất Phu Nhân Mỹ, rồi thượng nghị sĩ, rồi ngoại trưởng, rồi ứng viên tổng thống, luôn luôn được người bế kẻ cõng, không hề biết tự lái xe đi đâu, chưa hề luộc một trái trứng hay tráng một ly nước, ngứa cũng có người gãi, làm sao “thông cảm” được hoàn cảnh khó khăn của đám dân lam lũ?
Bà bỏ ra mấy chục trang đả kích ông Trump khinh thường, nhục mạ phụ nữ, khiến phụ nữ, nhất là các cô bé, mỗi lần nghe tên ‘Trump’ là run lẩy bẩy vì nhớ lại lời khoe tài “chụp bướm” của ông. Bà hô hào phụ nữ phải gửi thông điệp cho Trump là cách hành xử vô đạo này không thể nào dung thứ được, cho dù chỉ là một câu bốc phét cách đây hơn 20 năm. Nhưng bà lại im re về chuyện ông chồng bà ôm điện thoại nói chuyện quốc sự trong khi cô em chân ngắn Monica ngồi dưới gầm bàn. Khi đó, bà hăng hái bênh vực ông chồng, có lẽ vì việc ông này làm mới là tôn trọng phụ nữ đúng cách?
Ở đây, có chuyện ngoài lề nhưng phơi bày rõ tính giả dối của thế giới cấp tiến, từ bà Hillary đến đảng DC đến TTDC đến ... Hồ Ly Vọng.
Khi báo chí khui ra vụ ông Trump “chộp bướm”, cả cái thế giới cấp tiến này nhẩy dựng, lên lớp giảng đạo đức cho thiên hạ, đến giờ này vẫn không bỏ qua cơ hội để nhắc lại, trong khi cố quên chuyện lem nhem của TT Clinton Bây giờ lòi ra vụ ông Harvey Weinstein. Đây là tài phiệt số một của Hồ Ly Vọng, tỷ phú chuyên sản xuất những phim nổi tiếng nhất từ mấy chục năm nay. Cũng là tiếng nói cấp tiến ủng hộ Obama và Hillary mạnh nhất. Một nữ tài tử bất ngờ tố ông này xách nhiễu tình dục. Như vỡ đê, bất thình lình hơn 35 nữ tài tử (con số mới nhất, chưa hết!), kể cả những người nổi tiếng nhất như Angelina Jolie, đều nhất loạt thú tội đã chịu cho ông Weinstein “làm phiền”, nhiều người chấp nhận bị hãm luôn, như cái giá phải trả để được đóng phim do ông Weinstein sản xuất.
Thật ra không có gì đáng ngạc nhiên trong cái thế giới bại hoại của Hồ Ly Vọng. Weinstein chỉ là một hiện tượng bị lộ, còn biết bao tay khác? Vài tiếng nói đã nổi lên tố các tài tử nổi tiếng như Ben Affleck và George Clooney. Cái đáng nói là cả thế giới đó biết chuyện, cả TTDC, giới chính khách DC thân cận với Hồ Ly Vọng,... nhưng tất cả đồng lõa im re trong khi làm mặt sốc về một câu nói của ông Trump. Kể cả ông bà Clinton và ông bà Obama, cũng biết chuyện nhưng nhắm mắt để nhận cả triệu tiền yểm trợ trực tiếp hay qua các tiệc gây quỹ do ông Weinstein tổ chức.
Đi xa hơn nữa, đài NBC tiếp tay ém nhẹm khi cấm không cho một phóng viên của đài được loan tin về ông Weinstein.
Kẻ này chỉ biết yêu cầu quý vị tài tử và đạo diễn làm ơn lo làm phim đấm đá cho chúng tôi coi, nhưng đừng đóng tuồng đạo đức dùm.
Về chuyện email, bà Hillary viết rất dài, vẫn cho đây chỉ là một sai lầm nhỏ vì chẳng có tin bí mật quốc gia nào được chuyển qua hệ thống riêng của bà, chẳng có hại gì cho an ninh đất nước. Lập luận này chỉ xác định bà Hillary là một chính khách tuyệt... dở, không hiểu tâm lý cử tri. Có thể FBI lo lắng chuyện lộ tin mật, nhưng đối với cử tri bình thường, chẳng ai để ý chuyện đó. Chuyện họ quan tâm là cái gian ý khi bà đặt nguyên một hệ thống email trong nhà riêng, do người của bà điều hành, rồi bà tự xoá hơn 30.000 emails mà không ai biết có gì trong đó.
Bàn về cuộc bầu tổng thống, bà ôm cứng lập luận bà đã thu được ba triệu phiếu nhiều hơn ông Trump, nhưng thua chỉ vì cách bầu bán cổ lỗ sĩ mà các Cha Già khai quốc đã nghĩ ra cách đây 250 năm.
Không ít chuyên gia cấp tiến đã viết bài nhận định về vấn đề này. Họ cảnh giác việc phe cấp tiến, đảng DC, và TTDC cứ lo bám víu vào con số ba triệu phiếu đa số của bà Hillary một cách cực ngớ ngẩn, để rồi nếu không mở mắt nhìn vào sự thật thì DC sẽ đi từ thảm họa 2016 đến thảm họa 2018, rồi thảm họa 2020 như chơi. (ngưng trích)
Trong phe này, cả trăm ngàn người –không hiểu sao chưa lên đến cả triệu- đã tìm mua cuốn sách “rằng thì là mà” của bà Hillary để đóng ít tiền an ủi bà, hay tìm lý cớ tự an ủi mình.
Kẻ này rảnh hơi nên cũng đã đọc hết cuốn ‘What Happened’. Đại khái như các báo đã bình luận, bà Hillary đã viện dẫn đâu 3 tá lý cớ giải thích sự thất bại của bà. Nhưng cũng có phần mà TTDC (Truyền Thông Dòng Chính, hay cũng có thể là Truyền Thông Dân Chủ) không bàn đến, mà kẻ này cho là suất sắc nhất.
Nếu có cơ hội, kẻ này sẽ đề cử bà Hillary được trao giải Nobel Văn Chương, vì cuốn sách là một tuyệt tác văn chương trong nghệ thuật... tự ca tụng mình. Trong khoảng 500 trang sách thì bà đã dành đâu 499 trang kể lể lại cả cuộc đời hy sinh tranh đấu cho đủ loại người, đủ loại lý tưởng cao đẹp nhất từ ngày còn là sinh viên, chứng tỏ ít ai nhân bản, thông minh, hy sinh, thanh liêm, trong sáng, yêu nước, thương dân, nhất là thông cảm hoàn cảnh khó khăn của đám dân ngu khu đen, thấp cổ bé họng... bằng bà, nhưng lại bị hiểu lầm nhiều nhất vì bị đánh phá quá nặng từ đủ phiá.
Lạ thật! Bà Hillary trong suốt cuộc đời từ sau khi tốt nghiệp luật, đi lấy chồng, làm ngay Đệ Nhất Phu Nhân Arkansas, rồi Đệ Nhất Phu Nhân Mỹ, rồi thượng nghị sĩ, rồi ngoại trưởng, rồi ứng viên tổng thống, luôn luôn được người bế kẻ cõng, không hề biết tự lái xe đi đâu, chưa hề luộc một trái trứng hay tráng một ly nước, ngứa cũng có người gãi, làm sao “thông cảm” được hoàn cảnh khó khăn của đám dân lam lũ?
Bà bỏ ra mấy chục trang đả kích ông Trump khinh thường, nhục mạ phụ nữ, khiến phụ nữ, nhất là các cô bé, mỗi lần nghe tên ‘Trump’ là run lẩy bẩy vì nhớ lại lời khoe tài “chụp bướm” của ông. Bà hô hào phụ nữ phải gửi thông điệp cho Trump là cách hành xử vô đạo này không thể nào dung thứ được, cho dù chỉ là một câu bốc phét cách đây hơn 20 năm. Nhưng bà lại im re về chuyện ông chồng bà ôm điện thoại nói chuyện quốc sự trong khi cô em chân ngắn Monica ngồi dưới gầm bàn. Khi đó, bà hăng hái bênh vực ông chồng, có lẽ vì việc ông này làm mới là tôn trọng phụ nữ đúng cách?
Ở đây, có chuyện ngoài lề nhưng phơi bày rõ tính giả dối của thế giới cấp tiến, từ bà Hillary đến đảng DC đến TTDC đến ... Hồ Ly Vọng.
Khi báo chí khui ra vụ ông Trump “chộp bướm”, cả cái thế giới cấp tiến này nhẩy dựng, lên lớp giảng đạo đức cho thiên hạ, đến giờ này vẫn không bỏ qua cơ hội để nhắc lại, trong khi cố quên chuyện lem nhem của TT Clinton Bây giờ lòi ra vụ ông Harvey Weinstein. Đây là tài phiệt số một của Hồ Ly Vọng, tỷ phú chuyên sản xuất những phim nổi tiếng nhất từ mấy chục năm nay. Cũng là tiếng nói cấp tiến ủng hộ Obama và Hillary mạnh nhất. Một nữ tài tử bất ngờ tố ông này xách nhiễu tình dục. Như vỡ đê, bất thình lình hơn 35 nữ tài tử (con số mới nhất, chưa hết!), kể cả những người nổi tiếng nhất như Angelina Jolie, đều nhất loạt thú tội đã chịu cho ông Weinstein “làm phiền”, nhiều người chấp nhận bị hãm luôn, như cái giá phải trả để được đóng phim do ông Weinstein sản xuất.
Thật ra không có gì đáng ngạc nhiên trong cái thế giới bại hoại của Hồ Ly Vọng. Weinstein chỉ là một hiện tượng bị lộ, còn biết bao tay khác? Vài tiếng nói đã nổi lên tố các tài tử nổi tiếng như Ben Affleck và George Clooney. Cái đáng nói là cả thế giới đó biết chuyện, cả TTDC, giới chính khách DC thân cận với Hồ Ly Vọng,... nhưng tất cả đồng lõa im re trong khi làm mặt sốc về một câu nói của ông Trump. Kể cả ông bà Clinton và ông bà Obama, cũng biết chuyện nhưng nhắm mắt để nhận cả triệu tiền yểm trợ trực tiếp hay qua các tiệc gây quỹ do ông Weinstein tổ chức.
Đi xa hơn nữa, đài NBC tiếp tay ém nhẹm khi cấm không cho một phóng viên của đài được loan tin về ông Weinstein.
Kẻ này chỉ biết yêu cầu quý vị tài tử và đạo diễn làm ơn lo làm phim đấm đá cho chúng tôi coi, nhưng đừng đóng tuồng đạo đức dùm.
Về chuyện email, bà Hillary viết rất dài, vẫn cho đây chỉ là một sai lầm nhỏ vì chẳng có tin bí mật quốc gia nào được chuyển qua hệ thống riêng của bà, chẳng có hại gì cho an ninh đất nước. Lập luận này chỉ xác định bà Hillary là một chính khách tuyệt... dở, không hiểu tâm lý cử tri. Có thể FBI lo lắng chuyện lộ tin mật, nhưng đối với cử tri bình thường, chẳng ai để ý chuyện đó. Chuyện họ quan tâm là cái gian ý khi bà đặt nguyên một hệ thống email trong nhà riêng, do người của bà điều hành, rồi bà tự xoá hơn 30.000 emails mà không ai biết có gì trong đó.
Bàn về cuộc bầu tổng thống, bà ôm cứng lập luận bà đã thu được ba triệu phiếu nhiều hơn ông Trump, nhưng thua chỉ vì cách bầu bán cổ lỗ sĩ mà các Cha Già khai quốc đã nghĩ ra cách đây 250 năm.
Không ít chuyên gia cấp tiến đã viết bài nhận định về vấn đề này. Họ cảnh giác việc phe cấp tiến, đảng DC, và TTDC cứ lo bám víu vào con số ba triệu phiếu đa số của bà Hillary một cách cực ngớ ngẩn, để rồi nếu không mở mắt nhìn vào sự thật thì DC sẽ đi từ thảm họa 2016 đến thảm họa 2018, rồi thảm họa 2020 như chơi. (ngưng trích)
Trên đây là trích đoạn từ phần đầu một bài của
Nhà báo Vũ
Linh ngày 15.10.2017 tựa đề “Lại
Chuyện Hillary –
Trump”. Phần đầu này
viết về bà
Hillary, phần hai viết về ông
Trump.
Ông Vũ Linh, một
nhà báo ở
California, là người có lập
trường rõ ràng
và thường viết
những bài “công
bằng và cân bằng”
(fair and balance) về “chuyện
Hillary – Trump” kéo dài hơn một năm
nay trên chính trường
nước Mỹ, trong khi nhiều
người trong giới
truyền thông, cả Mỹ lẫn
Việt, đã không
còn giữ được sự vô tư và khách
quan cần thiết của
người làm báo.
Rõ ràng nhất là Truyền Thông Dòng Chính Mỹ (Mainstream Media) gần như đã dốc toàn lực để yểm trợ bà Hillary Clinton và đánh phá ông Donald Trump trước khi bầu cử và kéo dài cho tới ngày nay. Điển hình là vụ cáo buộc ông Trump đã thông đồng (collusion) với người Nga để thắng cử.
Dù cáo buộc này chỉ là suy đoán, không dựa trên một bằng chứng cụ thể nào, một công tố viên đặc biệt (Robert Mueller) đã được Bộ Tư Pháp chỉ định để mở cuộc điều tra mà cho đến nay cũng không đi đến đâu hay tìm ra được đầu mối nào cho thấy có sự “thông đồng” thì vừa đây đã nổ ra hai vụ mà có người gọi là “kẻ đi săn đã trở thành con người bị săn bắt”.
Vụ thứ nhất, có thể gọi là chuyện “gậy ông đập lưng ông”. Một tập hồ sơ 35 trang gồm những
bài do Christopher Steel, một cựu điệp viên Anh, viết và được công ty sưu khảo Fusion GPS trả tiền. Hồ sơ này đã được Ban vận động tranh cử của bà
Hillary Clinton dùng để chống
lại đối
thủ vì trong đó gồm
những bài viết bất lợi cho ông Trump mà nguồn gốc xuất phát từ Nga. Trong hơn một năm, bà Hillary và Đảng Dân Chủ cũng đã dùng hồ sơ này để cố đẩy mạnh giả thuyết ông Trump và các phụ tá của ông ta đã thông đồng với người Nga trong chiến dịch tranh cử năm 2016. Trong khi nỗ lực này cho đến nay vẫn dậm chân tại chỗ thì mới đây lại có bằng chứng là ban vận dộng tranh cử của bà Hillary và Đảng Dân Chủ đã trả tiền cho Fusion GPS, một công ty có liên hệ làm ăn với Nga, để mua hồ sơ này. Vụ này đã nổ ra ngày càng lớn, dù Đảng Dân Chủ và TTDC cố gỡ ngòi. Bây giờ thì chính hồ sơ được bà Hillary và Đảng Dân Chủ dùng để buộc tội Trump thông đồng với Nga lại trở thành bằng chứng bà Hillary và Đảng Dân Chủ thông đồng với Nga trong cuộc tranh cử tổng thống vừa qua, vi phạm luật bầu cử tại Mỹ. Gậy ông đập lưng ông!
Vụ thứ hai, lớn hơn, liên quan tới an ninh nước Mỹ, tới rửa tiền, tới hối lộ…xảy ra thời ông Obama làm tổng thống và bà Hillary làm ngoại trưởng. Ngày 24 tháng 10 vừa qua, Hạ Viện Hoa Kỳ đã loan báo mở hai cuộc điều tra, do ba ủy ban của Hạ Viện tiến hành.
Một cuộc điều tra do Ủy ban Tình báo và Giám sát Hạ viên đảm nhiệm, sẽ đào sâu vào những sự kiện chung quanh việc chính quyền Obama đã cho phép một công ty Nga mua một số lượng uranium khổng lồ của Mỹ vào năm 2010. Tờ New York Times năm 2015 tường trình rằng ít nhất là một trong những người can dự vào vụ này ở Nga đã hiến tặng cho Clinton Foundation 2 triệu 35 ngàn đô-la. Khoản hiến tặng này đã không được ông bà Clinton công
bố, dù có một thỏa hiệp giữa bà Clinton với Tòa Bạch Ốc theo đó bà Clinton phải cung cấp lý lịch của những
người cho tiền foundation. Các
dân biểu Đảng
Cộng Hòa muốn
biết Bộ Tư Pháp
hay FBI đang có một
cuộc điều
tra về vụ này
hay không, và nếu có, tại
sao Quốc Hội không được thông báo. Quốc Hội cần
phải mở cuộc điều
tra chính thức sau khi có
tin một cựu mật báo
viên FBI muốn
tiết lộ tin tức về vụ này
nhưng đã bị ngăn
chặn vì có một
thỏa hiệp ngầm với Bộ Tư Pháp.
Vụ này sẽ liên hệ tới
nhiều nhân vật tại Bộ
Ngoại Giao, Bột Tư Pháp, FBI,
và có thể cả Tòa Bạch Ốc
thời Obama.
Được hỏi về vụ “xì-căn-đan” này, ông
Trump nói: “Một vụ
Watergate của thời đại mới!”
Trong khi bà Hillary, Đảng Dân Chủ và
TTDC cố làm giảm
nhẹ mức độ quan trọng
của “xì-căng-đan” này và
cho rằng mục đích Đảng Cộng Hòa xé to vụ này
chỉ là để che chở cho ông
Trump.
Từ ngày lập
quốc, 251 năm
trước, với 44 tổng
thống trước ông
Trump, Hiệp Chúng Quốc
Hoa Kỳ đã duy trì được truyền thống
tốt đẹp của nền dân
chủ gương mẫu là
sau mỗi cuộc bầu cử, dù
tranh cãi gay gắt, “đấm đá”
nhau dữ dội tới đâu,
một khi đã có kết
quả chính thức,
bên thất cử luôn
luôn lịch sự gọi điện
thoại chúc mừng đối thủ, chấm dứt mọi bất đồng và tranh chấp,
hai đảng hợp tác với
nhau để phục vụ đất nước và toàn dân,
không kể Dân
Chủ hay Cộng Hòa...
để chờ bốn năm nữa lại xắn
tay áo lôi nhau lên đấu trường chính
trị.
Tới tổng
thống thứ 45 Donald Trump thì cuộc bầu bán đã chấm dứt đúng
một năm rồi,
nhưng chính trường
nước Mỹ vẫn còn sôi động, nóng bỏng
như đang trong mùa
tranh cử. Bên thua cuộc
tiếp tục chống đối, không chấp
nhận kết quả bầu cử. Ông
tổng thống bị lôi
ra mần thịt mỗi
ngày, không tha cho giây
phút nào để thở. Vào
ngày 8.11 tới đây, để đánh dấu đầy năm ngày ông
Trump đắc cử,
phe “thua đau” ở
nhiều nơi đã hẹn
nhau sẽ đổ ra
đường và ngửa mặt “kêu
trời” thật lớn
xem có động đến... thiên tào
hay không!
Sự chia rẽ giữa Dân
Chủ và Cộng
Hòa không chỉ diễn
ra trên chính trường,
mà con được
thấy trong mỗi cộng đồng và trong mỗi
gia đình, giữa những
thế hệ, giữa
cha mẹ và con cái,
giữa anh em, có
khi giữa vợ chồng đến nỗi phải...
ly dị.
Trong cộng đồng gốc Việt tại Mỹ cũng
không tránh khỏi tình
trạng ấy. Chia rẽ giữa
phe ủng hộ bà
Hillary và phe thân ông
Trump đã đành. Giữa
những người cùng
một phe cũng chống
nhau, dùng mọi thủ đoạn để phá nhau, hại
nhau, như đang diễn
ra tại Vùng Hoa-Thịnh-Đốn.
Ngày thứ ba 7 tháng 11 tới đây, cư dân Virginia cũng như nhiều tiểu bang khác sẽ đi bầu thống đốc, và một số chức vụ dân cử khác. Cuộc bầu cử thống đốc năm nay tại Virginia đặc biệt quan trọng với cộng đồng người Việt tại đây.
Ông Thống đốc Terry McAuliffe (Dân Chủ) mãn nhiệm ra đi, để lại cho cộng đồng người Việt, hay Mỹ gốc Việt, một vấn đề nan giải: cái “hiệp thương hữu nghị” gọi là “MOU”
(Memorandum Of Understanding) ký với sáu tỉnh
tại Việt Nam ngày
11.7 vừa qua sẽ mở
cho VC vào Virginia làm ăn, làm ngơ như không
biết tới sự có mặt của
khoảng 60 ngàn công
dân Mỹ gốc
Việt tại đây “không đội trời chung với cộng
sản”.
Khi ấy, với bài “Dưới lớp bụi
thời gian” trên mục này,
mọi người càng
biết rõ chân tướng
của McAuliffe đã là “bạn” của
VC từ hơn 30 năm
trước.
Tổ chức Cộng Đồng người Việt Vùng
Hoa-Thịnh-Đốn gửi
thư cho ông McAuliffe phản đối (không được hồi âm),
và vận động
với ứng cử viên
Ed Gillespie (Cộng Hòa), được hứa sẽ xét lại cái “MOU” nếu đắc cử thống đốc.
Đối thủ của ông
Gillespie là ông Ralph Northam (Dân
Chủ) cũng đang
vận động để lấy số
phiếu của người gốc
Việt tại Virginia nhưng
không đả động gì tới cái “MOU’.
Trong cuộc
tranh cử so kè giữa
hai đối thủ, số
phiếu của người
Việt tại Virginia sẽ đóng
vai trò quyết định. Cái đáng
buồn là trong lúc cần đoàn kết
thì có vài
người nhân danh này nọ đã gửi
thư cho ông Gillespie không
nhìn nhận tổ chức Cộng Đồng do ông Đinh Hùng Cường
làm chủ tịch
và “dọa” sẽ có rắc rối nếu ông ứng
cử viên Cộng
Hòa xuất hiện
trong cuộc vận động tranh cử do
“phe ông Cường” tổ chức.
Đáng buồn hay... đáng
khóc?
Ký Thiệt
__._,_.___
No comments:
Post a Comment
VC kill in action