Tuổi trẻ và bầu cử
Nhóm phóng viên tường trình từ VN
2016-05-20
2016-05-20
- In
trang này
- Chia sẻ
- Ý kiến của Bạn
- Email
Một cán bộ bên
cạnh bảng danh sách cử tri tại một quận ở Hà Nội chụp hôm 21/4/2016.
00:00/00:00
Thời gian bầu cử quốc hội và hội đồng nhân dân các cấp do đảng Cộng
sản Việt Nam tổ chức chỉ còn không bao lâu nữa. Câu chuyện bầu cử quốc hội
khóa 14 và hội đồng các cấp có giá trị gì?
Không quan tâm hoặc không muốn quan tâm
Một bạn trẻ Hà Nội tên Nguyệt, chia sẻ: “Loa phường thì suốt ngày nói về
chuyện bầu cử, nhưng mọi người thì chẳng ai quan tâm. Đến ngày họ buộc phải đi
thì họ đi. Năm nay, có một nhóm trẻ trên mạng đang bàn nhau bỏ phiếu trắng hoặc
bầu ai. Còn mọi người thì không ai quan tâm gì, em sẽ bỏ phiếu trắng. Tại vì
không biết mình sẽ bầu ai và em cũng chẳng tin tưởng gì vào việc này cả.”
Theo Nguyệt, vấn đề bầu cử đã không nằm trong sự quan tâm của cô
cũng như gia đình cô trong nhiều năm nay. Nghĩa là khi nhìn thấy người ta treo
cờ, treo băng rôn, biểu ngữ và hô hào bầu cử, hô hào hiệp thương gì đó thì cô
biết rằng sắp có bầu cử và cũng như mọi gia đình khác trên đất nước này, gia
đình cô phải đi bầu.
Chẳng có không khí gì. Bầu thì họ bầu rồi, cử thì cũng cử rồi, mình
không đến lượt. Nó làm phép thôi, chứ mình chẳng được bầu, được cử gì đâu.
- Hưng, Hà Nội
- Hưng, Hà Nội
Việc đi bầu hoàn toàn không nằm trong chủ ý của người dân như cô Nguyệt
bởi cô chưa hề biết rằng mình sẽ bầu cho ai đủ tin tưởng để nói thay tiếng nói
của mình và nhiều người khác. Danh sách ứng viên tham gia bầu bán, theo Nguyệt
nghe ra có vẻ mơ hồ và chẳng có ý nghĩa gì bởi nó không được thực hiện trên một
qui trình có tính dân chủ.
Một bạn trẻ khác tên Hưng, hiện sống tại quận Hoàn Kiếm, Hà Nội,
chia sẻ thêm: “Chẳng có không khí
gì. Bầu thì họ bầu rồi, cử thì cũng cử rồi, mình không đến lượt. Nó làm phép
thôi, chứ mình chẳng được bầu, được cử gì đâu, đi cho có í mà”
Anh Hưng cho rằng cuộc bầu cử sắp tới không hề nằm trong sự mong
mỏi của những người dân như anh. Mà nó là một đại hội chia chác quyền lực giữa
các phe nhóm từ trung ương xuống địa phương.
Anh Hưng nói rằng có hay không có cuộc bầu cử sắp tới thì mọi việc
cũng như nhau. Vấn đề anh quan tâm là cá chết ở biển miền Trung và đến bao giờ
biển mới được sạch sẽ, rừng mới được phủ xanh. Anh nói thêm là anh ước mơ cuộc
bầu cử này là một cuộc vận động toàn dân phủ xanh đất trống đồi trọc, thay đổi
giới chức kiểm lâm và cán bộ tài nguyên môi trường, cũng như đây là một đại hội
toàn dân cùng chung tay làm sạch biển xanh, bảo vệ đất nước. Rất tiếc, đó chỉ
là ước mơ của anh Hưng!
Những câu hỏi
Một bạn trẻ tên Viên, sống ở quận Cầu Giấy, Hà Nội, chia sẻ: “Họ tuyên truyền trên các loa nhưng
chẳng ai quan tâm. Nó liên quan đến mấy ông phường, xã, thành tích ấy mà, nên họ
gắng để được khen thưởng đúng giờ. Người dân phụ thuộc quá nhiều vào xã hội độc
tài, từ kinh tế, y tế… họ quá phụ thuộc vào nhà nước. Người ta chỉ có thể lén
không đi bầu. Người ta cần người đi ấy mà, người có thế chút thì nó mang thùng
phiếu đến tận nhà!”
Theo Viên, mỗi cuộc bầu cử mang tầm vóc quốc gia đều có những câu
hỏi mà cử tri cần đặt ra với các ứng viên trước khi bầu. Những câu hỏi này phát
sinh từ những thao thức, những bước ngoặc và hiện tượng xã hội, kinh tế, chính
trị người dân cảm nhận được. Và bắt buộc các ứng viên phải trả lời thỏa đáng để
cử tri đưa ra quyết định cuối cùng là bầu ai, bỏ ai.
Những câu hỏi hiện tại của cử tri như Viên là: Vì sao cá chết ở
khắp các bờ biển miền Trung? Tài nguyên Việt Nam được bảo vệ ra sao? Kinh tế Việt
Nam đến bao giờ thì hết phụ thuộc vào Trung Quốc? Tại sao Việt Nam có số người
bệnh ung thư nhiều nhất thế giới? Giáo dục Việt Nam đã đi đúng hướng chưa? Bao
giờ Việt Nam hết tham nhũng? Và bao Việt Nam có dân chủ, có tự do báo chí?
Áp phích tuyên truyền cho cuộc bầu cử Quốc hội vào ngày 22/5/2016
trên đường phố Hà Nội. AFP photo
Tất cả những câu hỏi đó, theo Viên, phải là những câu hỏi bắt buộc
có và bắt buộc phổ biến trên toàn đất nước để các cử tri hỏi và các ứng viên
đưa ra giải pháp của họ. Vấn đề hiện tại, theo Viên, khi mà bằng cấp tại Việt
Nam toàn là hàng đểu thì không cần thiết phải trưng ra danh sách ứng viên với
loại bằng giáo sư này tiến sĩ nọ. Bởi những thứ đó hoàn toàn không có giá trị.
Vấn đề để định giá một ứng viên là phương án, giải pháp và dự tính của ông ta,
bà ta cho tương lai đất nước, tương lai địa phương. Hơn bao giờ hết, người Việt
Nam đang cần một cuộc bầu cử như vậy.
Tiếp lời Viên, một bạn trẻ khác sống ở Hà Đông, Hà Nội, không muốn
nêu tên, đưa ra ý kiến, vấn đề bạn quan tâm hiện tại là phải công khai chi phí
tổ chức bầu cử trên toàn quốc. Bởi khoản chi phí này ngốn một số tiền không nhỏ
từ thuế của nhân dân, gọi là ngân sách nhà nước. Và nhà nước cần phải cân nhắc
chi phí giữa việc đại hội khắp mọi nơi, treo băng rôn, cờ xí, biểu ngữ với việc
toàn bộ hệ thống cán bộ nhà nước cần có một ngày ngồi tĩnh tâm suy nghĩ về hiện
tình đất nước, về tương lai con em của chúng ta cũng như về an ninh, chủ quyền
biển đảo Việt Nam.
Người dân vẫn bình thường, giờ chưa thấy gì. Họ đi phát thẻ cử tri
rồi nhưng chẳng ai quan tâm. Ở đây cứ đến ngày là một người đi bầu giúp cả mấy
người trong nhà ấy mà.
- Hùng, Hà Nội
- Hùng, Hà Nội
Nhưng nếu kéo dài tình trạng mọi thông tin bị bưng bít, cả nước
luôn chạy theo thành tích thi đua, bằng này cấp nọ nhưng càng thì đua thì càng
rệu rã, càng nhiều bằng cấp thì càng mắc cỡ với với quốc tế và khu vực như đang
thấy thì nên xem lại.
Một bạn trẻ khác tên Hùng, sống ở quận Long Biên, Hà Nội, chia sẻ
thêm: “Người dân vẫn bình thường,
giờ chưa thấy gì. Họ đi phát thẻ cử tri rồi nhưng chẳng ai quan tâm. Ở đây cứ
đến ngày là một người đi bầu giúp cả mấy người trong nhà ấy mà.”
Theo Hùng, một cuộc bầu cử thành công phải là một cuộc bầu cử mà
nhân dân háo hức trông đợi và ứng viên hồi hộp chờ kết quả từ cử tri. Ngược lại,
một cuộc bầu cử mà cử tri và hội đồng bầu cử quá biết nhau, hay nói cách khác
là cùng một giuộc thì e rằng khó có thể hi vọng gì tốt đẹp trong tương lai.
Nhưng dù sao anh cũng sẽ đi bầu. Bởi anh không muốn lá phiếu của anh bị một ai
đó gạch thế. Cho dù có gạch thế hay không thì kết quả bầu cử vẫn là một sự gì
đó rất khó nói.
__._,_.___
No comments:
Post a Comment
VC kill in action