X


TT Mỹ Trump viết lời ủng hộ người VN biểu tình chống bọn CSVN Đừng sợ bọn qủi dữ



Tuesday, 29 August 2017

Trump và những thăm dò thứ hạng Những điều mà giới truyền thông thượng đẳng không nói với bạn


   Thân chào
Anna Queen 
         PD


Xin mời đọc bài viết của Newt Gingrich - cựu chủ tịch Quốc Hội Hoa Kỳ từ năm 1995-1999.
(TG chuyển ngữ).

Trump và những thăm dò thứ hạng

Những điều mà giới truyền thông thượng đẳng không nói với bạn
By Newt Gingrich  Published August 27, 2017

Theo giới truyền thông thượng đẳng, Tổng Thống Donald Trump là một lãnh tụ tiêu cực, nguy hiểm, khó đoán được ông ta sẽ làm gì, và càng ngày càng xa cách quần chúng.
Con số trung bình cho các thăm dò mới nhất đã xếp hạng TT Trump ở mức 36% dân Mỹ chuẩn nhận tài lãnh đạo của ông.
Một cây bút phân tích thời sự viết rằng: Trump đang biến chúng ta từ một nước 50-50 trở thành một quốc gia 60-40, với một đa số mới cùng hiệp lực chống lại ông Tổng Thống này.
Trong sự “hồ hỡi phấn khởi”, họ tuyên bố rằng chức vụ Tổng Thống của nội các Trump là một thất bại. Nhưng đám gọi là thượng đẳng truyển thong” này đã thất bại không truyền cho chúng ta 2 cái thông tin quan trọng.
Macron không phải là một trường hợp đơn cử. Mà Thủ tướng Anh quốc là Theresa May hiện nay cũng chỉ được có 34 phần trăm dân chuẩn nhận tài cai quản quốc gia của bà, Thủ tướng Nhật Shinzo Abe vào tháng 7 vừa qua cũng chỉ có 34.2 phần trăm, và chính bản than đảng Dân Chủ của Hoa kỳ cũng chỉ nhận được có 38 phần trăm chuẩn nhận tài “làm đầy tớ nhân dân” của các Ngài vào tháng 6 vừa qua. (Thế thì kêu ca ai ??!!).

Thứ nhất, Tổng Thống Ronald Reagan cũng chỉ đạt điểm số giống hệt như vậy trong nhiệm kỳ thứ nhất của ông, đó là 35 phần trăm – con số còn tệ hơn của TT Trump bây giờ. Sau đó Reagan bật dậy như một lò xo, ăn trùm 49 tiểu bang trong kỳ tái ứng cử trong một chiến thắng “lở đất”, và sau đó là một cuộc phục hồi kinh tế Hoa kỳ, và ông đã làm thay đổi lịch sử thế giới bằng cách đẩy vương quốc gian ác Soviet Union xuống hố thẵm và vỡ tung ra từng mảnh.
Như thế, lịch sử cho chúng ta biết các cuộc thăm dò thứ hạng của Tổng Thống vào thời điểm này không xác định được sự thành công trong tương lai của một Tổng Thống.   

Thứ hai, thêm vào sự thất bại đã không đặt những kết quả thăm dò về tài điều hành công việc quốc gia của TT Trump vào đúng bối cảnh của nó trong dòng lịch sử, nhóm truyền thông “thượng đẳng” này cũng đã phe lờ thời điểm hiện tại. Hãy nhìn xem, chẳng hạn như chuyện họ đạt TT Trump và TT Emmanuel Macron của Pháp dưới hai lăng kính khác.

Theo tập thể truyền thông này thì TT Macron là một người trẻ thông minh thuộc thế hệ “techno”, người đã cứu nước Pháp khỏi chủ nghĩa “dân túy” (populism) từ Marine Le Pen và những chủ trương theo như cách của Trump. Macron thắng với một tỷ số choáng váng là 66 phần trăm phiếu bầu. Ông ta đã thành lập một đảng mới, càn quét các cuộc bầu cử lập pháp, giúp cho ông một cơ hội vô tiền khoáng hậu để cải cách nước Pháp.
Báo giới, nói chung là truyền thông “mê” ông Macron. Họ vẽ vời hình ảnh Macron như một mãnh sư bởi vì ông ta được xem như là một lãnh tụ có sức chống lại Trump. Macron mượt như lụa còn Trump được xem như nhám nhúa. 

Macron được xem như thông sáng và có tầm vóc quốc tế còn Trump thì là một anh Mỹ rất bình dân giáo dục (Ôi, giới truyền thông thượng đẳng này đau lòng vì TT Mỹ chỉ là một anh “thô kệch”, sao mình không có được một ông Tổng Thống lịch lãm biết thưởng thức rượu vang và fromage tuyệt đỉnh !).

Nhưng rủi thay cho đám truyền thong này, huyền thoại Macron myth đã chưa được ủ đủ thời gian. Như cử tri đã bắt đầu hiểu được và khám phá ra, họ đã ngỡ ngàng trước một Macron lạnh lùng, một sự cách biệt của lãnh tụ thời phong kiến. Khi họ bắt đầu hiểu những đề nghị cải cách của ông ta, họ đã quyết định chống lại.
Macron đã có được thứ hạng thăm dò là 64 phần trăm vào tháng 6 vừa qua. Bây giờ, chỉ hai tháng đã qua, Macron đã rớt xuống chỉ còn có 36 phần trăm.... nghĩa là DƯỚI ĐIỂM SỐ của TT TRUMP.
Làm sao giới truyền thông thượng đẳng giải thích dùm cho sự sụp đổ này ??!!!

Họ không thể.
Vì vậy, họ phe lờ phớt tỉnh như người Hà Lội.
Tuy nhiên Macron không hề là một thí dụ đơn độc. Giới Truyền Thông Thượng Đẳng này còn thất bại trong việc thông báo cho chúng ta rằng số điểm thăm dò của các lãnh tụ trên thế giới cũng đã có những con số thấp chủm trong cùng thời gian của mấy tháng vừa qua.
Chẳng hạn như Thủ tướng Anh quốc Theresa May đạt được chỉ có 34 phần trăm, Thủ tướng Nhật Shinzo Abe vào tháng 7 vừa qua chỉ có 34.2 phần trăm, và “đảng ta” (Dân Chủ con Lừa) của Mỹ quốc chỉ nhận được 38 phần trăm vào tháng Sáu mà thôi.
Tất cả những điểm hạng này đều thua số điểm của TT Trump – nhưng bạn không thấy nhóm truyền thông thượng đẳng này tranh nhau để “rò rỉ” những tin sốt dẻo này.

Bởi vậy, lần tới khi bạn thấy những tin tức “trái ấu thì tròn, bồ hòn thì méo” này về mức độ tin cậy của cử tri đối với Tổng Thống Trump, từ các cổng thông tin của đám này, thì hãy nhớ 2 điều: Cuộc chiến thắng ngoạn mục và lở đất của TT Reagan ở 49 tiểu bang (kể như toàn quốc) trong kỳ tái ứng cử nhiệm kỳ 2 vào năm 1984, và hãy nhớ điểm hạng (xuống thấp) của các lãnh tụ thế giới vào lúc này.
Rồi cứ an tâm và nhận ra rằng cái ý nghĩa nhất của nó cũng chỉ đạt đến điểm số là: Vô Nghĩa.
******
Newt Gingrich is a Fox News contributor. A Republican, he was speaker of the United States House of Representatives from 1995 to 1999. Follow him on Twitter @NewtGingrich. His latest book is "Understanding Trump."

Trump and approval ratings –
what the elite media won't tell you
By Newt Gingrich  Published August 27, 2017

According to the elite media, President Trump is a negative, dangerous, unpredictable leader who is getting more and more unpopular.
The most recent average of polls has President Trump at 39 percent approval.
One news analyst wrote that Trump is turning us from a 50-50 country to a 60-40 country, with the new majority consolidating against the president.
In their eagerness to declare the Trump presidency a failure, the elite media is failing to inform us of two things.
Macron is not alone. British Prime Minister Theresa May earned a 34 percent satisfaction rate, Japanese Prime Minister Shinzo Abe had a July approval rating of 34.2 percent, and the Democratic Party in the United States received 38 percent approval in June.
First, President Reagan had a similar period during his first term when his approval rating fell to 35 percent -- even lower than President Trump’s. Reagan bounced back, carried 49 states in a landslide reelection, and went on to oversee an economic boom and change world history by pushing the Soviet Union into collapse.
So, history tells us that presidential approval ratings at this point in time are not indicative of a president’s future success.   
Second, in addition to failing to contextualize President Trump’s approval ratings in history, the elite media is ignoring the present. Look, for example, at the radically different way it has treated President Trump and President Emmanuel Macron of France.
According to the elite media, Macron is the brilliant young technocrat who saved France from Marine Le Pen and Trump-like populism. Macron won with a stunning 66 percent of the vote. He formed a new party which swept the legislative elections, giving him a unique opportunity to reform France.
The news media loved him. They lionized him because he was seen as the anti-Trump. Macron was smooth where Trump was rough. Macron was sophisticated and international where Trump was an American populist (oh how it pains the elite media to have a crude populist as their president when they could have someone elegant who understands fine wine and cheese).
Unfortunately for the elite media, the Macron myth has not aged well. As voters came to know him, they were put off by his icy, imperialist aloofness. As they came to understand his proposed reforms, they decided they opposed them.
Macron was at 64 percent approval in June. Now, less than two months later, he has fallen to 36 percent....BELOW TRUMP.
How can the elite media explain this collapse?
How can the elite media rationalize that their young, moderate, sophisticated technocrat is now below President Trump?
They can't.
So, they don't.
However, Macron is not alone. The elite media has also failed to inform viewers that the approval ratings of other world leaders have been recorded at similarly low levels in recent months.
For example, British Prime Minister Theresa May earned a 34 percent satisfaction rate, Japanese Prime Minister Shinzo Abe had a July approval rating of 34.2 percent, and the Democratic Party in the United States received 38 percent approval in June.
All of these approval ratings are lower than President Trump’s - but you don’t see the elite media fighting to break that news story.
So, the next time you watch biased and uninformed TV pundits opine on President Trump's approval ratings, remember two things: President Reagan’s 49 state reelection victory in 1984 and the current ratings of other world leaders.
Then relax and enjoy the nonsense knowing it is just that: nonsense.
******
Newt Gingrich is a Fox News contributor. A Republican, he was speaker of the United States House of Representatives from 1995 to 1999. Follow him on Twitter @NewtGingrich. His latest book is "Understanding Trump."

TG.


Virus-free. www.avast.com

__._,_.___

Posted by: "Vie^.t Si~" 

Monday, 28 August 2017

NGƯỜI MỸ

 




 

NGƯỜI MỸ

Nguyễn Thơ Sinh

NGƯỜI MỸ
Hồi mới qua Mỹ chân ướt chân ráo thấy người bản xứ vội kêu họ là Mỹ. Sống chừng vài năm sau, tuy không thấy họ lạ nữa nhưng theo thói quen vẫn kêu họ là Mỹ. Rồi sống ở Mỹ lâu hơn nữa, hai chục năm có, ba chục năm có, một số cảm thấy mình Mỹ hơn một chút. Song tự đáy lòng vẫn có người mãi mãi chẳng bao giờ thấy mình là Mỹ được
Thực ra là người Mỹ hay không điều này chẳng liên quan gì đến bao tử của không ít di dân Mỹ. Thực ra trong sâu thẳm tâm tư, họ là ai, người Mỹ hay không phải người Mỹ, họ biết rõ. Xứ sở này là cái nôi văn minh tự do, mảnh đất trù phú cơ hội thăng tiến và phấn đấu. Xứ Mỹ mở rộng vòng tay chào đón tất cả những ai cần cù chịu khó. Vâng. Mỹ. Hầu như bất cứ ai có điều kiện đều muốn đến đây lập nghiệp vì nó là nơi có nền dân chủ phát triển kiện toàn bậc nhất hành tinh.
Sống ở Mỹ lâu, vận tốc Mỹ hóa nơi mỗi người diễn ra khác nhau. Sống lâu không hẳn một cá nhân sẽ tự động trở thành “Mỹ hơn” người đến sau. Thông thường đó là sự trải nghiệm và nhập cuộc. Trong đó vốn liếng tiếng Anh phần nhiều là nhịp cầu khá nhanh cho quá trình hội nhập.
Đến Mỹ sống, đặc biệt sau khi nhập quốc tịch, liệu điều đó có cho phép một di dân quyền tự hào nói với mọi người mình là người Mỹ? Nếu vậy, những danh xưng dành cho di dân nhập tịch như: Người Mỹ gốc Mễ, Mỹ gốc Lào, Mỹ gốc Thái, Mỹ gốc Đức, gốc Pháp, gốc Nicaragua, gốc Việt, gốc Cuba… khẳng định họ là người Mỹ sao? Nói thì nói vậy, liệu có mấy người sau khi nhập tịch đã nghĩ mình trở thành người Mỹ!
Những đứa trẻ sinh ra trên đất Mỹ nhưng da chúng không trắng, song cũng không đen nhẻm, mà màu da của chúng nhuộm nâu cái nắng đặc trưng của vùng Nam Mỹ, hay bọn trẻ có nước da màu vàng đậm nét phù sa Đông phương; không biết chúng có nghĩ mình là người Mỹ hay không? Ban đầu có thể lắm. Thời mẫu giáo. Hồn nhiên đơn sơ, chúng đâu biết gì nhiều. Nhưng lớn lên, tiếng Anh tuy sõi, phát âm chuẩn, nhưng càng lớn, không biết chúng có còn nghĩ mình thực sự là người Mỹ.
Rồi cha mẹ chúng nữa, họ chan chứa hy vọng tương lai các con ngời sáng. Vì chúng là Mỹ mà. Chúng nó ăn hăm-bơ-gơ ở trường nhiều hơn là ăn cơm ở nhà. Chúng hợp với khẩu vị của mác-ca-rô-ni béo ngậy. Chúng thích pi-xà. Chúng thích chích-cần nú-gợt hơn gà rán mà bố mẹ chúng khoái khẩu bởi lớp da chiên vàng, giòn rụm, được gặm xương nữa. Vậy, thử hỏi làm sao cha mẹ chúng không nghĩ tương lai các con sinh ra bên này sẽ khác hẳn, tiếng Anh nói như gió, trong khi ngó tới ngó lui thức ăn Việt tụi nó chỉ thích có phở với chả giò! Còn thịt kho. Cá kho. Chúng thấy lạ. Có đứa bịt mũi. Có đứa nhăn mặt. Cuối cùng người lớn đành kho cá, kho thịt ăn riêng; nấu thêm cho tụi nhỏ nồi pa-ghé-ti! Không biết mấy vị phụ huynh này có nghĩ các con “Mỹ hơn” họ, thậm chí Mỹ chính hiệu. Tụi nó sinh ra ở đây mà…
 Ngó sang trái, ngó sang phải… Ôn lại chuyện xưa một chút, người Mỹ da đen một thời đâu được coi là con người, nói gì tới chuyện là người Mỹ. Họ là nô lệ. Bán ngoài chợ như bò. Quyền làm người không có. Giới chủ nô mua họ lựa như lựa trâu nái, lựa ngựa giống. Cò kè bớt một thêm hai. Phải khỏe. Trẻ. Đẹp người Cân đối. Nhanh nhẹn. Như vậy mới được giá. Còn già nua, ốm yếu. Khó coi. Vụng về, hậu đậu, dị tật… giá sẽ giảm hẳn xuống. Còn tệ hơn nữa thì cho không, kiểu đi chợ mua nhiều được bà hàng rau tặng thêm cho trái ớt, cọng hành. Trải qua nhiều năm dài, cùng với nhiều tu chính án và những phiên tòa mới lần lượt thay đổi số phận họ. Đến giờ, không biết họ có thấy mình là Mỹ, như cách người Mỹ trắng nghĩ về địa vị “người Mỹ đàn anh” của họ?
Vậy, điều gì khiến một người sống ở Mỹ trở thành người Mỹ? Cha truyền con nối ư? Sinh ra ở đây từ nhiều đời? Ông cha họ đến đây những ngày đầu Hợp chủng quốc Hoa Kỳ lập quốc. Sau đó ông cha họ cày cấy. Làm ăn. Lấn chiếm đất đai rồi xua đuổi người da đỏ bản xứ đi. Sau đó nhiều đợt di dân mới vượt đại dương từ Châu Âu đến. Rồi dân Nam Mỹ, cả dân Mễ nữa tràn vào. Rồi Châu Á. Rồi Châu Phi. Trung Đông. Đủ cả. Nhưng có lẽ chỉ có người da trắng, mang những cái họ thuần Âu như Smith, Reagan, Bush, McCain, White, Cook, Johnson, Williams, Jones, Davis… mới có đủ tư cách ưỡn ngực mình là người Mỹ.
Thực ra khái niệm người Mỹ lâu nay chẳng ai chú ý đến nhiều. Một dạo chỉ có made-in-USA mới được coi là niềm tự hào của dân Mỹ. Những hàng hóa nồi đồng cối đá, rất bền, quăng lên quật xuống cỡ nào cũng không hư mới thực sự có ý nghĩa. Còn khái niệm người Mỹ hình như đâu cần nói ra mới hiểu. Ai là ai, tự thân người đó biết. Sống ở Mỹ phải có trách nhiệm với xứ Mỹ. Đi làm. Đóng thuế. Còn chuyện mình là người Mỹ loại nào xem ra thiên hạ rất bằng lòng với cách gọi: Mỹ trắng, Mỹ đen, Mỹ vàng, Mỹ nâu…
Đùng một cái, với khẩu hiệu rất ấn tượng, Tổng thống Trump mùa phiếu 2016 kêu gọi dân Mỹ ủng hộ ông Make America Great Again. Ông hứa sẽ làm cho nước Mỹ vĩ đại trở lại. Thuần túy ngữ nghĩa là thế, nhưng không ít cảm thấy nhột. Họ hiểu khác đi. Họ nghĩ ông sẽ vực lại những giá trị oai hùng một thời của người Mỹ. Lôi thôi cũng từ đây mà ra. Họ ngờ vực: Liệu mình có phải là người Mỹ trong mắt Tổng thống Trump hay không?
Điểm lại, di dân đến Mỹ lập nghiệp từ khắp nơi trên hành tinh. Nhóm thì tha theo rau muống, cà pháo. Nhóm thì tha theo mắm bò hóc. Nhóm thì đem theo cà ri. Có nhóm đem theo kim chi. Cứ thế. Sushi. Xúc xích. Tamale. Xôi xoài. Tom yum… Ôi thôi đủ cả. Tôn giáo thì: Phật giáo có. Do Thái giáo có. Ấn Độ giáo. Hồi giáo. Đạo Ông Bà… Cứ thế, nước Mỹ một thời được coi là một nồi súp thập cẩm, thứ gì cũng có. Nhưng gần đây thiên hạ cảm thấy Mỹ không còn là nồi súp thập cẩm hòa đồng. Thay vào đó, chỉ những ai cảm thấy gần gũi ham-bơ-gơ hơn mới cảm thấy an toàn.
Không chỉ đem theo ngôn ngữ, di dân đem theo tập tục văn hóa nhiều ngàn năm truyền lại. Còn màu da và nét mặt của họ vĩnh viễn mãi mãi không thể đổi thay được. Họ có thể nhuộm tóc, cắt mắt, bơm môi, tẩy da… nhưng gốc gác giống nòi làm sao có thể thay đổi được. Quần áo cũng thế, chúng chỉ giúp người mặc bề ngoài “Mỹ hơn” một tí. Còn những ai tiếng Anh phát âm nặng, từ vựng lõm bõm, văn phạm lỏng bỏng, mãi mãi chẳng thể nào là người Mỹ được.
Vậy, phải làm gì để lột bỏ dần gốc gác của một di dân. Mà… Tại sao không thể tự hào như bài hát Guantanamera nhiều di dân gốc Hispanic ở Miami, Florida chẳng hổ thẹn về nguồn gốc Cuba của mình. Hay trót đến Mỹ phải sống theo lối Mỹ, nếu như không muốn bị cách ly, bị tẩy chay, bị gạt khỏi dòng chảy chính thống xã hội Mỹ. Còn chuyện làm sao để thay đổi gốc gác giống nòi, mỗi người có một cách riêng, chẳng ai giống ai, không thể bắt chước 100% được.
Nhà to có bảo đảm chắc chắn mình là người Mỹ? Xe to, xe đẹp liệu có giúp mình trở thành Mỹ hơn không? Bác sĩ, nha sĩ, kỹ sư… có giúp bạn gần với đẳng cấp người Mỹ hơn? Câu lạc bộ nọ, thành viên kia? Tiếng Anh lưu loát? Hoạt động lăn xả. Hội đoàn này, đảng phái kia. Chỉ giao lưu qua lại với Mỹ? Bỏ hẳn mắm tôm. Từ giã tiết canh. Tìm mọi cách để lột xác? Mục tiêu: Coi có “Mỹ hơn” chút nào không?
Còn những di dân từng khoác áo lính, chiến đấu bảo vệ lý tưởng tự do, liệu họ có thấy mình Mỹ hoàn toàn? Trải nghiệm thẳm sâu nợ nước. Màu cờ và lời bản Quốc ca với dân Mỹ luôn đầy ý nghĩa, nhưng với những người lính, ý nghĩa ấy càng cao quý hơn, chạm vào trái tim họ, thiêng liêng lắm cảm giác mình là một người lính Mỹ!
Nhưng ngoài đời bình thường, thay bộ quân phục ra, không ít cảm thấy mình không thể là người Mỹ? Sự khác biệt giữa một anh lính Mỹ và một người Mỹ rất rõ nét. Lính Mỹ có vẻ thiên về công việc, được trả lương, có quyền lợi. Còn người Mỹ – Nó là một khẳng định khác hẳn. Nó là nhân vị. Là điều gì đó nghiễm nhiên thừa hưởng, không nhầm lẫn được.
Còn bạn… đã có quốc tịch Mỹ, sống ở đây hai mươi, ba mươi năm; nhưng có khi nào bạn cảm thấy mình thực sự 100% là một người Mỹ hay không?
Nguyễn Thơ Sinh


__._,_.___

Posted by: Truc Chi 

Trump ngu hay khôn?....dan viet Ăn Xin Xã Hội Rồi Làm Loạn Xã Hội Mà vẫn Khoe Khoang ???


 



       Kính chuyển một baì cuả T/g CBĐ rất đáng đọc và phổ biến để rộng đường nhận định, ht



Mời đọc hai bài nhập một vì chung một vấn đề đang thuộc loại nóng hổi, vừa thổi vừa đọc, và không thể tách rời). Mấy ngày nay diễn đàn biệt động lại rộ lên câu hỏi Trump ngu hay khôn? Câu hỏi dài chỉ 3 chữ nhưng phải cãi vàn năm cũng không ai dẫn giải ra sao, lại thằng mù sờ voi? và thừa giấy vẽ voi, vì khi giấy nhiều đến mức không làm gì cho hết, mà chỉ vẽ chuột , biết bao giờ  mới hết, bèn vẽ voi cho mau có kết quả.
Khi bàn tới Trump, nhiều người chỉ nói “Trump chẳng làm gì từ ngày làm tổng thống tới nay, đã 6 tháng rồi. Câu này giống trường hợp một người lái xe bị cảnh sát chặn lại vì vượt bảng Stop, tất nhiên , người lái xe sẽ ngơ ngác, như mán về thành phố “ Tôi không thấy bảng Stop nào cả, và sẽ sịu mặt lại khi cảnh sát chỉ bảng Stop, màu đỏ ngay bên cạnh. CBĐ chì nhắc lại quá khứ, cũng thời điểm 6 tháng đầu tiên của tổng thống Obama, quý vị biết ông ta làm gì không?, nhiều người sẽ trả lời nhiều lắm, vâng, xin thưa  rất nhiều, ông ta đã đi một vòng các quốc gia Hồi Giáo và Châu Âu để xin lỗi việc làm trong qua khứ của nước MỸ , từ ngày Obama còn ngồi tại trường tiểu học, nói cho mau và dễ hiểu “ Thưa các ngài, Obama chẳng làm được gì trong 6 tháng đầu cả  “.

Chuyện thứ hai, nói như Ted Cruz, một TNS từng tranh ghế đại diện Cộng Hòa với Trump, phát biểu “ việc hủy bỏ, thay thế ObamaCare , việc xây tường ngăn cách tại biên giới, việc cải cách thuế má, không phải là lời hứa đơn thuần của tổng thống Trump, đây là lời hứa của quý vị dân biểu và TNS Cộng Hòa , mấy ông đã ứng cử với những lời hứa hẹn như vậy, bây giờ mấy ông không cùng tổng thống Trump làm được việc này, cử tri sẽ loại mấy ông trong cuộc bầu phiếu sắp tới, vào tháng 11 năm nay. Ted Cruz , người có số phiếu bầu nhiều thứ hai trong 17 người tranh ghế đại diện Cộng Hòa, nói rất đúng, và trung thực, ông ta chịu thua Trump và chỉ miễn cưỡng endorse Trump khi không còn chọn lựa, giờ này, ông Ted Cruz là người ủng hộ việc làm của Trump. Theo tôi Ted Cruz đúng là một trong những lãnh tụ tương lai sau Trump, lãnh tụ hứa và làm, đi đôi với nhau. Ai cũng biết, một ứng cử viên đại diện cho Dân Chủ hay Cộng Hòa đều tranh cử với đường lối của đảng họ đại diện, cử tri bầu họ vì lời hứa họ sẽ làm nếu đắc cử, đây chính là bầu cử trong các nước Dân Chủ, đây chính là điều khác biệt căn bản của quốc hội Mỹ và quốc hội các nước Cộng Sản, mà điển hình là Việt Nam. Nếu ai đó, giờ này chỉ trích Trump về repeal, replace ObamaCare, là họ chưa hiểu thế nào là quốc hội (Lập Pháp), Tổng Thống (Hành Pháp) và Tư Pháp (Tòa Án), hệ thống biệt lập nhưng chung một mục đích vì lợi ích của người Mỹ, có thể gọi là tuy ba mà một, tuy một mà ba, mục đích là tránh một trong ba cơ quan này, đạp chân lẫn nhau, nhưng không thể toa rập với nhau , đây chính là một nguyên tắc bất di bất dịch của nền Dân Chủ Pháp Trị. Trở lại câu hỏi, Donald Trump ngu hay khôn, CBĐ có đọc vài đoạn của quyển sách loại bán chạy nhất (best seller) của Trump và Bill Zanker, xin kể một vài chi tiết vui vui của quyển sách. Donald Trump khi viết riêng một loại sách tiểu đề , ông đã viết Think big & Kick Ass, sau đó khi viết với  Zanker, quyển sách có tựa đề Think Big ( Nghĩ những điều vĩ đại, to lớn ).  Trước hết, trong hai đồng tác giả, ta đã biết Trump rồi, câu hỏi còn lại là Bill Zanker là ai ?.  Nếu trở lại buổi ban đầu, hai người này cả Trump và Zanker đều thuộc con người luôn nghĩ tới những điều to lớn và thực hiện những điều mà họ cho rằng là sự thử thách họ chưa từng làm , và phải thực hiện được để trở thành Nhân trước khi thành công.  Quyển Think big chỉ là những mẫu chuyện hai ông , nhưng xét cho cùng, Zanker thành công nhờ học hỏi từ Trump, và là người có rất nhiều kỷ niệm đắng cay với Donald Trump trước khi trở thành bạn sau này.
Trump và Zanker kể lại chuyện đã xẩy ra cho họ, họ phải đối đầu, vượt qua một cách cam go thế nào để đạt kết quả của hôm nay. Năm 1980, Bill Zanker là một người trung niên, đang tìm cách mở một cánh cửa cho mình trong việc xây dựng tương lai. Ông ta nghèo, không vốn liếng, ông ta đã nghĩ tới một trường dậy học, nhưng khác trường học kiểu cổ điển, ông ta muốn mở một nơi, chỉ tổ chức những buổi nói chuyện, truyền những kinh nghiệm của bản thân những nhân vật đã thành đạt trong nhiều lãnh vực khác nhau, tóm lại, Zanker tổ chức những buổi hội thảo, nói chuyện và mời những người nổi tiếng. Với vốn liếng khoảng 5 ngàn dollar, thuê một nơi tổ chức và mời người nói chuyện, những người tới nghe phải trả tiền để tham dự. Diễn giả thường là những người được nhiều giới biết tới, họ là những chuyên gia về đủ nghành nghề, nhiều người đã thành công, muốn trả ơn cho cộng đồng, nhiều người khác nói chuyện để kiếm tiền, số tiền trả cho họ, ít hay nhiều tùy theo sự móc nối, mời mọc của Bill Zanker và các người trong nhóm của ông này. Bill Zanker đặt tên trung tâm này là The Learning Annex (Adult Education). Những người nghe thường là sinh viên, những người đã có việc làm, muốn nghe những học giả nói chuyện để tìm kiếm cơ hội khá hơn, học hỏi từ thành công của họ để mở cơ hội cho mình. Như vậy, Bill Zanker mới đầu cũng học kinh nghiệm từ Donald Trump. Sau cả năm trời tổ chức những buổi nói chuyện, kiếm được vài chục ngàn dollar, trong thâm tâm Zanker muốn mời Donald Trump nói chuyện cho lớp học của mình, vào thời điểm đó ( 1984 ) , Donald Trump tuy chưa giàu lắm nhưng thuộc loại doanh nhân đang thành đạt trong nghề kinh doanh địa ốc.  Zanker nghĩ, nếu mời được Trump nói chuyện (think big) , trường của ông sẽ nổi tiếng và đó cũng có thể trở thành cơ hội  cho The Learning Annex , Adult Center được nhiều người học hơn. Điều khó khăn, rất khó khăn cho Zanker là làm sao mời được Trump? Zanker đã gọi điện thoại cho Trump, nhưng lần nào cũng thất bại, chỉ được nói chuyện với một cô thư ký của Trump, hoặc chỉ nhắn được tin mà thôi, có một lần, Zanker may mắn nói chuyện được với cô thư ký của Trump, sau khi cho người thư ký biết ý định của mình, là muốn mời Trump nói chuyện với trung tâm Adult của mình và sẵn sàng trả tiền cho Trump, cô thư ký này, với một giọng rất trịch thượng, cô ta hỏi “ Ông nghĩ, ông sẽ trả bao nhiêu cho buổi nói chuyện khoảng một tiếng đồng hồ “, Zanker mừng rỡ, đưa một con số ( CBĐ không nhớ rõ lắm ) khoảng 30 ngàn dollar, một con số mà the Learning Annex chưa từng trả cho bất cứ người diễn giả nào tới nói chuyện cho học viên của họ, trong thâm tâm, Zanker nghĩ rằng con số này quá lớn, vì Zanker nhớ lại, trong hai năm đầu tiên trung tâm không kiếm lời được 5 ngàn dollar, số 30 ngàn, sau nhiều năm tích lũy, Zanker đưa ra đã chiếm hết cả năm tiền mà ông ta kiếm được, Zanker tưởng rằng cô thư ký của Trump sẽ mau mắn nhận chuyển lời tới Donald Trump, nhưng Zanker thất vọng khi nghe cô thư ký của Trump trả lời “ Tôi không nghĩ ông Donald Trump sẽ tới lớp học của ông đâu “, khi người thư ký của Trump nói như vậy, chắc chắn người này đã biết được giá cả thế nào rồi. Zanker sững sờ, con số ông này tưởng rằng quá lớn đã trở thành vô nghĩa ( Zero ), cuối cùng đành bấm bụng bỏ máy điện thoại. Sau lần thất bại này, Zanker vốn là một người liều và dám làm, ông ta tiếp tục gọi điện thoại cho Trump, cũng không nghe trả lời, Zanker để lời nhắn nhiều lần, cuối cùng nói chuyện được với cô thư ký lần nữa, lần này, cũng đề nghị trả tiền, và với con số 5 triệu dollar cho một tiếng đồng hồ, cô thư ký hứa sẽ chuyển lời tới Trump, một tia sáng cuối đường  hầm,  
Sau lần nói chuyện, Zanker chờ đợi, khoảng một tuần sau, nghe điện thoại từ văn phòng Trump gọi, Zanker trả lời, lần này , cả một ngạc nhiên to lớn, chính Donald Trump nói chuyện với Zanker,Trump nói “ Thư ký của tôi sẽ gởi giấy tờ để ký với ông cho buổi nói chuyện “.
Một tuần sau, Zanker nhận được một xấp giấy tờ, Zanker đọc, ký rồi gửi lại.  Vài ngày sau, Trump gọi lại, đồng ý sẽ nói chuyện khoảng 1 tiếng đồng hồ, nhưng với một lời hứa, Zanker hỏi Trump, ông muốn tôi hứa gì ? Donald Trump gằn giọng trong điện thoại “Tôi chỉ nói chuyện tại lớp học của ông nếu ông hứa số người tới nghe phải ít nhất là 10 ngàn người, và bên kia cúp máy.  Zanker nghe Trump nói , phải có ít nhất 10 ngàn người tới nghe, như một tiếng sét, nó còn khó hơn là số 5 triệu Zanker đã hứa với Trump, từ đó tới nay, Zanker chỉ loanh quanh với số lượng người tham dự không quá 6 ngàn, bây giờ đào đâu ra hơn 10 ngàn.
Sau vài ngày thăm dò, họp hành với cộng sự viên, cuối cùng Zanker gọi Trump nhắc lại giao kèo “ 5 triệu dollar, 10 ngàn người nghe “.

Sau khi đồng ý giao kèo, Zanker và các cộng sự viên của ông dành hết thời gian để quảng cáo, thậm chí , trong các tờ quảng cáo , còn kèm theo 1 dollar, được gắn liền với  tờ giấy, tên diễn giả Donald J Trump , với tiểu sử đính kèm, in chữ lớn để bắt mắt, nội số truyền đơn với 1 dollar gắn theo tờ quảng cáo , Zanker đã tiêu hơn 10 ngàn dollar cho canh bạc quảng cáo liều mạng này, cuối cùng, kết quả không ngờ, chỉ với tên người nói chuyện là Donald Trump, một người nổi tiếng về xây dựng và buôn bán địa ốc thời điểm 1984, lớp The Learning Annex của Bill Zanker đã có hơn 10 ngàn người nghe và tất nhiên số tiền lời vượt qua con số hứa trả cho Donald Trump.

Từ đó lớp The Learning Annex của Bill Zanker đã vượt sang một tầm vóc khác, đưa Bill Zanker thành triệu phú sau này. Cũng kể từ đó Donald Trump và Bill Zanker thành đôi bạn, nhưng lúc nào Zanker vẫn nhớ cá tính của Trump “ Think Big “. Câu chuyện vừa qua là một mẫu chuyện của Zanker, viết chung với Donald Trump, sau đây thử nghe một chuyện của Trump, ông ta viết về chương trình the Apprentice, một chương trình từng kỳ, được chiếu trên SNBC, trước đó , ý kiến này do do đề nghị của ABC, nhưng cuối cùng SNBC thực hiện. Đây là một chương trình thành công nhất của truyền hình Mỹ và cũng là một chương trình truyền hình nổi tiếng nhất của Donald Trump, một người trước đó chưa từng xuất hiện trong show truyền hình nào, chương trình đã được số người xem hằng đêm lên tới 22 triệu người, chương trình này độc đáo ở chỗ là one man show, do Donald Trump dàn dựng. Donald Trump kể lại, lúc đầu khi nghe lời đề nghị, Trump đã tự hỏi “ Làm sao mình thực hiện được, mình chưa hề biết thế nào là một show truyền hình, bây giờ tự dưng bước vào nghề, nhưng cuối cùng với lòng tự tin, và đam mê, và nhất là sự bén nhậy và sáng kiến, Donald Trump đã điều khiển, dàn dựng chương trình với câu nói sau này thành nổi tiếng “ You’re fired “ “ Anh bị cho nghỉ việc “.

Chương trình trong buổi trình chiếu lần đầu chỉ đạt thứ Năm về số người xem TV, sau đó trở thành số Một. Donald Trump cũng kể một chuyện vui về số tiền trả cho từng chương trình được chiếu ( episode ). Sau một năm, chương trình Apprentice đã nổi tiếng, đài SNBC đã thảo luận tới việc giao kèo thêm một mùa nữa, cũng cùng lúc này, ABC có một chương trình khá nổi tiếng, Donald Trump nghe một tin hành lang, những người đóng trong show cho ABC được trả 2 triệu dollar một episode, nên khi SNBC thảo luận về tiền trả cho một show, Donald Trump nói “ tôi muốn các ông trả tôi  bằng số tiền ABC trả cho người của họ, tất nhiên SNBC mừng rỡ, nhưng họ không lộ ra, họ nghĩ họ trúng mánh, 2 triệu một chương trình , nhưng họ không nhận lời ngay ( kiểu deal ), rẻ được đồng nào hay đồng đó. Donald Trump đã đọc đươc tư tưởng của SNBC, nên nói thẳng, tôi nghĩ mấy ông hiểu lầm lời nói của tôi “ Ý tôi nói, tôi muốn ông trả tôi bằng giá ABC trả, show của họ gồm 5 người, một người hai triệu, tức là 10 triệu. Tôi muốn 10 triệu cho một episode vì tôi chỉ có một mình.
Từ đó Donald Trump nổi tiếng về Deal trong hợp đồng thương mại, ai cũng biết khi deal với Donald Trump không phải dễ dàng gì, chính vì vậy Donald Trump nói thẳng với Obama , là chính quyền Obama thua từ hợp đồng này sang hợp đồng khác, thua Iran, thua Trung Cộng, thua Mexico, thua Nhật , thua Nam Hàn. Donald Trump xóa bàn làm lại. Do đó, có người viết trong diễn đàn Donald Trump không biết gì về  hợp đồng thương mại gồm 12 nước  Đông  Á Thái Bình Dương  làm gì có trung Cộng, thưa quý vị Donald Trump thừa biết Trung Cộng không có tên nhưng có thực lực, Trump biết Trung Cộng đứng đằng sau lưng những đại công ty của Việt Nam, Thái Lan, Mã Lai, Singapore, một hợp đồng có lợi cho các nước này là một  hợp đồng mang lợi về cho các ông chủ lớn của họ, những giám đốc công ty, những người đã bỏ hơn 50% vốn, những  CEO, đó chính là Trung Cộng.

Tôi nghĩ các đài hai ba ghế này nên coi lại mình, chứ không phải coi lại Trump. Một điều Trump luôn nhấn mạnh trong đặc tính của mình là Trung Thành và đòi hỏi được Trung Thành, đối tốt với người dưới trướng của mình, nhưng sẽ trừng phạt không khoan nhượng những kẻ phản bội mình ( kick Ass ). Trong buổi nói chuyện hôm qua Trump nhấn mạnh “We want people coming to our country working hard, we don’t want them coming to our country, go direct to Welfare and stay there for their life (trích dịch by LP . Chúng ta muốn người nước ngoài tới Mỹ làm việc chăm chỉ, Chúng ta không muốn họ tới nước chúng ta, đi thẳng tới văn phòng Welfare và hưởng Welfare suốt đời họ). Đây có phải là ước muốn của cộng đồng Việt Nam chúng ta không “ CBĐ nghĩ đây là ước muốn của mọi người Việt nam, chúng ta chấp nhận và công nhận hệ thống Welfare vẫn là điểm tựa cho những di dân mới tới nước Mỹ như  chúng ta , đã từng hưởng trợ cấp của hệ thống nhân đạo này, nhưng chúng ta cũng tự hào, chúng ta sẽ từ giã  nó khi chúng ta đã đứng vững trên đôi chân của chúng ta.
Chuyện Bên Đường ngày hôm nay, viết tiếp theo lần vừa rồi, vì trục trặc trong khi gửi tới các bạn đọc.
Tin quan trọng ngày bỏ phiếu tại sàn Thượng Viện, Thượng viện đã không đủ phiếu cần thiết để hủy bỏ ObamaCare. Trong 100 TNS, 4 TNS Dân Chủ và 3 TNS Cộng Hòa bỏ phiếu chống, 3 người Cộng Hòa là John McCain, Lisa Murkoski ( Alaska), Susan Collins. Như CBĐ đã viết nhiều lần, từ ngày Donald Trump bắt đầu tranh cử, giữa hai ông này Trump và McCain đã bằng mặt, không bằng lòng, trong thâm tâm McCain có thể muốn Trump chính thức xin lỗi mình vì những lời nói không công nhận McCain là anh hùng, mà chỉ công nhận McCain anh hùng vì bị thương và bị cầm tù tại Hà Nội trong chiến tranh. Donald Trump, trái lại, không bao giờ xin lỗi và chỉ endorse ông này khi ông tranh đế tái cử tại ghế TNS tiểu bang Arizona mà thôi. Chúng ta cũng không thể vì không bằng lòng mà John McCain đã bỏ phiếu chống việc ( hủy bỏ , đình chỉ hay Repeal ObamaCare đêm hôm qua ( Thursday 7/27/2017), chỉ biết rằng, nếu McCain bỏ phiếu thuận thì ObamaCare bị hủy bỏ (Repeal)  với số phiếu thắng xít xao cho Cộng Hòa.
Như vậy, việc Thượng Viện đã tạm thời hoãn việc hủy bỏ ObamaCare, Trump phải gác lại việc này một thời gian, bây giờ ông ta phải nỗ lực trong việc cải tổ thuế má (Tax Reform), một trong những lời hứa khi ứng cử, quan niệm của Trump là hiện nay Mỹ là nước đóng thuế lợi tức cao nhất thế giới hay ít nhất cũng thuộc danh sách cao nhất. Đối với Cộng Hòa, nếu đánh thuế quá cao, sẽ làm cho giới đầu tư ngưng việc bơm tiền vào phát triển thêm hãng sản xuất, hay rời công ty ra nước ngoài như thời kỳ Obama, làm như vậy Mỹ mất lợi nhuận, mất thuế sản xuất và mất việc làm. Cả ba điều trên, Mỹ không muốn, hơn nữa , việc tăng thuế sẽ  làm tổ chức chính quyền Mỹ nặng nề hơn, quyền hành tập trung vào chính phủ hơn, dễ dẫn tới lạm dụng và phí phạm trong chính quyền. Sắp tới, không biết phe Cộng Hòa sẽ điều chỉnh thuế khóa ra sao?, người Mỹ, nhất là những chủ nhân lớn sẽ chờ đợi để xem và phản ứng. Đây lại một màn đấu đá giữa Dân Chủ, muốn trì hoãn, Cộng Hòa nôn nóng. 
Trong tuần qua, Trump với tư cách tổng tư lệnh quân đội đã hủy bỏ việc những người bán nam, bán nữ (transgender) phục vụ trong quân ngũ, Trump cho rằng không có lợi và chỉ tăng thêm chi phí y tế khi có những người này trong quân ngũ mà thôi. Dư luận phản đối, nhưng không rõ rệt lắm, việc cho quân đội nhận nhóm này do Obama quyết định trong nhiệm kỳ của ông ta.
Một tin nữa, ai cũng biết, Hạ Viện và quốc hội Mỹ đã quyết định trừng phạt kinh tế 3 nước Nga, Bắc Hàn và Iran. Nhiều người cho rằng, sở dĩ quốc hội làm như vậy để đặt Donald Trump vào thế đã rồi, khiến ông ta không thể nào thay đổi cách đối đãi với Nga, cho dù ông này muốn hay không.  Trong khi đó Putin vừa gặp gỡ Tập Cận Bình, một kiểu bắn tin, với Mỹ, “ Anh muốn chơi với tôi hay anh muốn tôi và Trung Cộng chống lại anh, tùy ý anh thôi. Putin lại tuyên bố Trung Cộng luôn là người bạn tốt và trung thành của Nga. Tuy nhiên, chính trường Mỹ vẫn còn một câu hỏi loanh quanh tại đây là tại sao những bằng chứng rõ ràng cho thấy Trump không móc nối với Putin trong kỳ bầu cử vừa qua, Jared Krusher, rể của Trump, Trump Jr đã tiếp súc với luật sư của Nga, nhưng không có kết luận nào để truy tố phe Trump đã thông đồng với Nga, và Nga đã can thiệp trong kỳ bỏ phiếu vừa qua.
Trong danh từ chính trị và báo chí gọi là thông đồng ( collude), một tiếng khá nặng cho gia đình Trump, nếu tư pháp tìm thấy bằng cớ thật sự, cả gia đình Trump có thể ra tòa.  Cho tới giờ này, chưa có bằng chứng cụ thể nào để buộc tội cả, từ đó dư luận trở ngược lại câu hỏi về Hillary Clinton, nhiều nghi vấn về liên hệ giữa Nga và Hillary, chẳng hạn Hillary, với tư cách bộ trưởng ngoại giao, đã bật đèn xanh cho Mỹ bán Uranium cho Nga, Clinton Foundation đã nhận 2 triệu tiền ủng hộ của Nga, số tiền này có phải là món quà lại quả của Nga cho Clinton hay không ?, kiểu bánh ít đi, bánh qui lại hay không ?, rồi  còn 33 ngàn email của Hillary bị mất, không ai biết ở đâu, cho tới giờ, không một câu hỏi nào về tính hợp pháp của mọi vấn đề liên quan tới Clinton ? Phải chăng Clinton là bất xâm phạm, chính vì thế, tuần vừa qua, mâu thuẫn nội bộ giữa Trump và bộ trưởng tư pháp càng ngày càng tăng, tin thân cận từ nội bộ cho thấy Donald Trump, sau khi cách chức giám đốc FBI là Comey, một quyết định làm lung lay ghế tổng thống của Trump, nhưng sau đó đã yên vì khả năng chống trả của Trump, rồi một vấn đề liên quan tới CIA, giám đốc CIA là Mueller được người xử lý bộ tư pháp là  Andrew McCabe chỉ định vào vai trò ủy ban công tố đặc biệt điều tra vụ Nga và gia đình Trump, McCabe thừa biết liên hệ chặt chẽ giữa Clinton, Obama, Mueller và Comey năm trong một dây chuyền quyền lực, Trump chém đứt dây, động rừng.

Jeb Sessions là người ủng hộ Trump từ đầu, tuy nhiên điều gút mắt là Jeb Sessions tự cho mình ra khỏi vụ điều tra, phải chăng có gì liên hệ giữa Sessions và Nga hay không?. Đây là nguồn gốc của vụ liên hệ với Nga, bây giờ Sessions phủi tay mà cả gia đìng Trump phải lãnh going bão của vụ này, Donald Trump đã bực tức khi họp báo nói, đáng lẽ Jeb Sessions phải cho tôi biết việc ông ta tự ý exclude mình ra khỏi vụ Nga, nhưng ông ta đã không làm. Một điểm nữa, khi Comey bị Trump sa thải, đáng lẽ Jeb Sessions phải dứt điểm luôn phụ tá  bộ tư pháp là Andrew McCabe, Sessions đã không làm, và thừa biết McCabe ủng hộ Hillary, và Hillary ủng hộ vợ McCabe khi bà này tranh cử, Hillary Clinton ủng hộ vợ McCabe là 750 ngàn dollar, số tiền hào phóng . Như vậy McCabe thừa biết, cựu giám đốc CIA là Mueller không thể nào công tâm , không thiên vị  trong vai trò independent hay special counsel  trong việc điều tra vụ liên hệ giữa Nga và Trump được. Thêm nữa, Jeb Sessions biết rằng Andrew McCabe là người được bộ Tư Pháp chỉ định điều tra Hillary Clinton, mà vợ ông ta nhận tiền ủng hộ từ Hillary, Jeb Sessions phải cách chức McCabe khỏi chức vụ phó bộ trưởng Tư Pháp (AG Deputy), thì McCabe mới làm việc điều tra Hillary một cách công tâm được. Sessions không làm được việc này, thành ra chằng chéo trong công việc và quyền lợi ( Conflicts of Interest ). Donald Trump tức tối tuyên bố “ Tôi nghĩ là Drain the swamp, nhưng không ngờ bây giờ phải Drain the Sewer “, quý vị nào cũng biết vũng sình thì không thúi bằng sewer được vì mọi dơ bẩn cuối cùng nằm trong Sewer hết. Cũng từ đó, Jeb Sessions phải họp báo tuyên bố “ Chuyện đâu còn đó, one by one hay one at a time, tôi sẽ rờ gáy từng vụ một. Câu tuyên bố này thay thư từ chức, Donald Trump vốn sẵn vẫn nghĩ đến công lao của Sessions lúc ban đầu khó khăn nhưng vẫn ấm ức. Trong tuần qua Cảnh sát ICE đã lục soát tại NY, ít nhất 114 tội phạm đã sa lưới chờ thanh lọc và trục xuất trong những ngày sắp tới.  Nếu đúng như lời trấn an của Sessions, những ngày sắp tới, chúng ta sẽ thấy vụ Hillary sẽ nằm trong bữa tiệc, cũng vì thế, chúng ta vẫn thấy Hillary Clinton nằm yên trong bóng đêm, im lặng nhưng không ngủ được, khi nào bọn này gọi tới tên mình. CBĐ còn tiếp, cảm ơn quý vị.

CBD


__._,_.___

Posted by: hungthe <

Chuyện Bên Đường: 

Trump ngu hay khôn?


On Thursday, August 24, 2017 6:24 PM, "Ai Do  [GoiDan]" <> 
wrote:An Sinh Xã Hội Hay Ăn Xin Xã Hội Rồi Làm Loạn Xã Hội Mà vẫn Khoe Khoang ???


  1. Sao lại có chuyện tréo cẳng ngỗng thế này?  Mới hôm nào các ông bà Mít yêu nước xã nghĩa nhà ta la um sùm, chửi ông Trump ỏm tỏi rằng thì là mà bầu cho ông Trump thì mấy ông bà ấy sẽ lăn ra chết vì đói bởi ông Trump sẽ cắt eo phe, các ông bà không  được ăn eo phe nữa.


Các ông bà cũng  không còn nhà mà ở vì "thằng khốn nạn" này "không biết thương người", nó đã có building to, mà còn muốn lấy lại housing của qúi ông bà để nó ở cho thêm "hoành tráng". Đã thế, nó còn lấy lại tiền medikeo của ông Ôbàmá cấp cho chúng ông chúng bà để nó làm ngân khoản đi đánh gôn, làm cho các ông các bà già nua đau ốm không thang thuốc. 

Thế mà bữa nay chẳng ai đánh mà khai,  tự lôi những cái gian trá, cái nghệ thuật hút máu của loài đỉa, à quên, hút đô la của loài ăn bám xã hội ra mà chửi ông Trump thế này ?  

Đáng lẽ ra, nếu các ông bà là người biết suy nghĩ, có lòng công bằng thì hãy nhìn những cố gắng và thành quả của ông ta chứ. 

Trong hơn nửa năm qua ông ấy đã tạo ra cả triệu công việc. Những người này có lương, họ sẽ đóng thuế.  

Như thế, họ có việc làm và công qũy welfare của chính phủ, trương mục dành cho phúc lợi xã hội sẽ đầy thêm và được bảo đảm hơn.  Như thế, mọi người đều có lợi.  

Các ông các bà không giúp ông Trump thì cũng đừng nên a dua nghe lời xúi bậy mà đánh phá ông ta.  Trong một gia đình có năm bảy đứa con, các ông bà điều hành có dễ không, nhất là khi chúng lớn, có vợ có chồng, có những nhu cầu và ước muốn, quyết định riêng của chúng?  

Điều hành một nước có cả hơn ba trăm triệu người, đủ mọi thành phần tốt, xấu, nghèo, giàu, có cả thành phần chuyên đâm thọc và phá hoại nữa, dễ hay khó? các ông bà điều hành được không hay chỉ biết chê? 

Sau bốn năm, nếu ông ta làm việc không tốt thì bầu cho người khác.

Nhưng bây giờ, nên biết tôn trọng sự lựa chọn của số đông và tôn trọng hiến pháp, luật pháp sở tại của Hoa Kỳ, ngưng tiếp tay làm loạn để ông ta thanh lọc cho xã hội bớt đi những kẻ ở lậu, những tên khủng bố, những phần tử xấu như câu chuyện của  ông bà Bửu Đồng nào kể mà các ông bà lấy làm đắc ý mà tung vào hộp thư của người khác, xả rác vào hộp thư của người ta.

Nếu như các ông bà đem cái chống ông Trump mãnh liệt, tàn độc này về VN mà chống đảng VC, chống bọn cướp nước, đàn áp, bóc lột các ông bà đến nỗi các ông bà phải bỏ nước vượt biên hoặc nhát không dám vượt biên thì các ông bà phải nộp đơn chầu chực ở toà đại sứ van xin đến Mỹ tị nạn hoặc xin đoàn tụ gia đình, như thế  thì chín chục triệu dân VN, những người không may mắn có cơ hội được đi Mỹ như ông bà sẽ mang ơn các ông bà và tên tuổi các ông bà sẽ muôn đời dát vàng trong sử sách.

Còn nay, vì lòng nhân đạo Mỹ đã mở tay cưu mang các ông bà, các ông bà  được ở đây, một nước dân chủ pháp trị, có hiến pháp, có luật pháp mà các ông bà vẫn theo lối sống với VC ở VN, không biết tôn trọng mà còn chống báng lại hiến pháp Hoa Kỳ như thế này thì các ông bà chỉ được tước hiệu là không hiểu biết, vô ơn và chỉ thích làm loạn mà thôi.

 Ăn cây nào mà các ông bà không biết rào cây nấy, lại tiếp tay với bọn phá hoại mà đốn nó đi thì các ông bà có cây  mà ăn nữa không? Được may mắn đến một nước tốt đẹp thế mà không biết vun bồi thì quả thực thiếu lòng biết ơn và rất thiếu suy nghĩ. 

Đúng là khi ghét thì bồ hòn cũng méo. Các ông bà vì cả giận mà mất hết khôn là các ông các bà đã tự tay vả vào mặt mình rồi đó. 



From: huymyho
Sent: 8/23/2017 10:20:58 A.M. Central Daylight Time
Subj: Fw: An Sinh Xa Hoi hay Ăn Xin Xã Hội - Bửu Đông


 
Kệ! mấy tay nầy biểu tình, trùm mền  hô xung phong lắm đấy, nhất là ủng hộ TT Trump của mình tối đa,


An Sinh Hay Ăn Xin Xã Hội
 
Bửu Đồng
 
- Anh chị ở đâu?
Chúng tôi ở tiểu bang X.
- Sao anh chị không về đây ở? Ở chi trên đó lạnh quá!
Cũng muốn lắm, nhưng nhà cửa ở đây mắc, mua không nổi.
 - Anh chị bao nhiêu tuổi rồi? Còn đi làm chứ?
Chúng tôi đã trên 65 cả và vẫn còn đi làm.
 - Về đây đi. Trên 65 tuổi được quyền ăn tiền già, ở housing. Xin rất dễ.
- Chúng tôi đi làm, chắc không hưởng được các thứ đó đâu.
 - Được mà. Cứ về đây đi. Bao nhiêu người có tài sản, chủ nhà hàng, tiệm buôn, tiệm vàng… đến 65 tuổi họ xin hưởng tiền già, housing, phiếu y tế, phiếu thực phẩm… và bao nhiêu thứ tiện nghi khác. Trước đây tôi làm ở văn phòng luật sư nên tôi biết rành lắm.
- Chúng tôi sẽ hưởng hưu bổng, chắc không xin được các quyền lợi chị nói…
 - Cứ xuống đây tôi sẽ chỉ cách cho. Tôi đã giúp nhiều người rồi. Mình là người Việt Nam phải giúp nhau. Hơi nào mà lo. Ai cũng vậy cả. Đâu phải một mình mình đâu…?????????
 
 
Đó là câu chuyện tôi nghe được trong dịp đi dự đám tang một người bạn ở Cali mới đây. Ba người trong câu chuyện cũng đi dự đám tang và gặp nhau trong dịp này. Tôi tò mò lắng nghe thêm một chút nữa thì được biết bà mời gọi về Cali có 5 người con, trong đó có người là bác sĩ, nha sĩ, kỹ sư và một người làm nghề mua bán nhà…
 
- Các con chị đều thành công hết mà không giúp chị được gì sao?
- Tôi đang hưởng tiền già 800 + đô một tháng, ở housing. Trước đây tôi có đi làm lãnh tiền mặt… Bây giờ cuộc sống ổn định. Mọi việc có weo-phe chánh phủ lo. Cuối tuần các cháu thay nhau rước về mhà chơi. Tôi đâu cần con cái giúp đỡ tiền bạc gì… Chúng nó có gia đình riêng phải lo chứ!
Chị thật là có phước…
 - Vâng, nhiều người nói tôi được Chúa thương!  &  thương    ????
 
                                        *****
 
Nghe câu chuyện trên, tôi liên nghĩ đến cuộc sống của nhiều người tị nạn Việt Nam ở Hoa Kỳ, nhớ đến mấy câu thơ mà có lần tôi đọc được ở đâu đó:
 
 
Bạn dù thức khuya hay dậy sớm
Khó nhọc làm hai jobs cũng hoài công
Người được Chúa thương dù chỉ ngủ (  vờ)
Chúa cũng cho đầy đủ tiêu dùng!
 
Tôi nghĩ đến hàng triệu người sinh quán tại đất nước này, lao động đầu tắt mặt tối mà không đủ ăn, không có bảo hiểm sức khoẻ, không hưởng được những tiện ích mà chế độ An Sinh Xã Hội cố tạo ra cho họ. Tôi hiểu được phần nào, lý do tại sao Hoa Kỳ là đất nước có nhiều sức hút đối với các dân tộc khác trên thế giới: Cơ hội! Opportunity! Vâng, "cơ hội" hiểu theo nghĩa rộng, là thời cơ biết chụp lấy, dành hưởng cho mình theo nghĩa "khôn ngoan biết sống" như lời bà cụ trên đã nói "Hơi nào mà lo. Ai cũng vậy cả. Đâu phải một mình mình đâu." Đó là lối sống mà nhiều người hiểu là "phó thác" và nhờ đó, "được Chúa thương!" ( Where is  Buddha ????)
 
Tôi nhớ đến lời nói của một người cha với ba đứa con, "Ba hy sinh để các con được hưởng học bổng toàn phần khi lên đại học." Cái mà ông gọi là "học bổng" chẳng qua là trợ giúp tài chánh (financial aid) dành cho sinh viên thuộc gia đình có lợi tức thấp. Và cái mà ông gọi "hy sinh" chẳng qua là tìm cách… ăn xin xã hội và làm chui lãnh tiền mặt!
 
Hai mươi tám năm trước, một mệnh phụ phu nhân, chồng là Phó Thủ Tướng một tháng của nội các NBC, đã giảng cho tôi biết triết lý weo-phe như sau: "Mỹ nó bỏ rơi mình. Bây giờ mình chạy sang đây nó phải nuôiCứ ăn weo-phe… Chẳng có gì phải thắc mắc…Bà nói một cách hãnh diện. Nhìn  tay bà, tôi thấy hai vòng ngọc thạch xinh đẹp và nhẫn xoàn to chiếu sáng…
 
Sau 1975, trong những năm đầu ở Hoa Kỳ, đa số người Việt tị nạn ủng hộ đảng Cộng Hòa vì đảng này có đường lối chống Cộng manh. Nhưng từ thời Tổng Thống Reagan, đảng Cộng Hòa có chương trình cắt giảm an sinh xã hội. Nhiều người gốc Việt ủng hộ đảng Cộng Hòa trước đây, quay sang ủng hộ đảng Dân Chủ vì đảng này "rộng tay" trong các vấn đề an sinh xã hội.
 
An sinh xã hội đối với nhiều người đã trở thành thuốc phiện, hưởng rồi khó buông, từ đó sinh ra những lạm dụng, cấu kết giữa các ngành nghề như y tế, bảo hiểm, luật sư… tức các thành phần trí thức trong cộng đồng. Cứ vài năm ở Cali và những nơi có nhiều người tị nạn Việt Nam cư ngụ, gian lận phiếu y tế medicaid, mediCal, bảo hiểm… lên đến hàng chục triệu đô la bị khám phá.
 
Nhiều người có lối sống theo cách đất nước này, xã hội này "mắc nợ" họ nên có trách nhiệm phải cưu mang, chăm sóc thật đầy đủ mà không nghĩ tới việc đóng góp, bảo vệ và gìn giữ… Họ nghĩ mình khôn ngoan, thông minh, tài giỏi hơn người dân bản xứ nên có cuộc sống thảnh thơi. Có người con đem cả Chúa, Phật ra làm "đồng minh" với mình!
 
Thời nay người ta thích nói về bác ái mà quên đi hành động công bằng , quên rằng công bằng chính là nền tảng của bác ái! Đi nhà thờ thật họa hiếm mới được nghe linh mục giảng điều này. Nhiều người hiểu kiếm tiền cách nào cũng được miễn là để có tiền… làm việc bác ái. Nhiều cụ ông cụ bà lãnh tiền già SSI cứ vài tuần "nhét túi cha"( túi sư nữa chứ ) vài chục đô xin lễ…Thế là tội lỗi được tha hết…
 
Hoa Kỳ là một quốc gia hào hiệp. Nhờ đó nhiều người tị nạn đã biến đổi chế độ an sinh xã hội thành… ăn xin xã hội. Rồi hãnh diện khoe khoang…



__._,_.___

Posted by: hungthe 

Featured post

https://www.facebook.com/reel/802490438523735

 https://www.facebook.com/reel/802490438523735

Popular Posts