Dù thích hay không, TT Donald Trump đã là TT hợp hiến hợp
pháp cuả Hoa Kỳ, là công dân thiện lương haỹ hợp ý, tuỳ theo tín
ngưỡng, cầu nguyện God Bless America và ban cho ông thần khí vững mạnh,
sáng suốt để leò laí con thuyền đất nước trước cảnh thù trong giặc
ngoaì, ht
From: Hien Vu <vuconghien> wrote
Sent: Monday, August 21, 2017 10:51 AM
Subject: Tướng John Kelly, Niềm Hy Vọng Cuối Cùng Của Ông Trump - Michael Duffy
Sent: Monday, August 21, 2017 10:51 AM
Subject: Tướng John Kelly, Niềm Hy Vọng Cuối Cùng Của Ông Trump - Michael Duffy
Tướng John
Kelly, Niềm Hy Vọng Cuối Cùng Của Ông Trump
General John Kelly
Sau gần 200 ngày đầy những xáo trộn, rò rỉ, cãi nhau, chia phe kình chống, tinh thần những cộng sự viên của Tổng thống Trump xuống rất thấp,
kể cả việc sa thải, hay ra đi một vài nhân vật tên tuổi. Bây giờ là lúc phải
cải tổ, và cần một người xếp mới lo việc ổn định văn phòng Tổng thống để giúp
ông giải quyết công việc một cách hiệu quả, và điểm thăm dò dư luận không bị
tuột dốc, xuống quá thấp.
Không cần nhiều lời giới thiệu mất công, ông John Kelly bước đến trước máy vi
âm, ông lên tiếng: “Chào qúi vị, rất vui được gặp qúi vị. Tôi là người từ Boston
đến.”. Trong lúc người con rể của Tổng thống, Jared Kushner và các vị phụ tá
cao cấp khác đứng ở hai góc phòng theo dõi, ông tướng 4 sao gốc Thủy Quân Lục
Chiến lên tiếng nói chuyện với tất cả nhân viên, tập họp họ lại để nghe chỉ thị
về phương pháp làm việc của ông. Ông kêu gọi các nhân viên chấm dứt trò
cãi nhau, và xem “cái tôi” quá lớn khi lập chương trình làm việc, từ nay cấm
không có chuyện rò rỉ tin tức. Dùng thái độ của một quân nhân TQLC, áp dụng
phương châm của binh chủng: “Thượng Đế- Tổ Quốc- và Binh Chủng.” Ông nói với
khán giả đứng trong phòng rằng chúng ta nên bắt đầu xếp thứ tự ưu tiên như sau:
Tổ quốc trước nhất, Tổng thống thứ hai, và cái tôi đứng thứ ba Ông nhấn mạnh Tổ
quốc trước, chứ không phải là Tổng thống trước.
Để bắt đầu một
giai đoạn mới của Bạch Cung, một kỷ nguyên có thể được coi là hy vọng sau cùng,
và tốt nhất để giúp triều đại Tổng thống Donald Trump thành công. Chỉ trong
vòng một đêm, tướng Kelly đóng xập cánh cửa hành lang đi sang văn phòng tổng
thống (Oval Office). Từ nay mội nhân viên phải ngồi yên trong bàn giấy làm
việc, không được lang thang ra ngoài, túm năm tụm ba bàn chuyện đồn đại,
và những tin tức rò rỉ.Ông ra lệnh sa thải ngay ông Anthony Scarmucci, Giám đốc
truyền thông, người nói năng cẩu thả, đưa ra những câu tuyên bố hết sức chướng
tai. Ông ra lệnh tất cả những cấp lãnh đạo ở Bạch Cung cần trình báo gì với
Tổng thống phải báo cáo qua ông trước. Không ai biết tướng John Kelly có
thể tồn tại trong chức vụ mới này được bao lâu, rất có thể ông tướng gốc ka ki,
cổ cồn sẽ bị thân chủ của ông từ khước. Kết quả sơ khởi ban đầu có vẻ vừa khen,
vừa chê, điểm chút hoài nghi, song nó không thể dùng để đánh giá người
chánh văn phòng mới. Có điều rõ ràng là ông Kelly nhận lời giữ chức vụ Chánh
Văn Phòng với một sứ mạng rõ ràng là: Sửa chữa hệ thống làm việc hư hỏng. Hệ
thống đó là trung tâm điểm mà cả quốc gia lẫn thế giới tùy thuộc vào nó để lèo
lái con tầu mệnh danh là “Trái Đất” đi đúng tuyến đường.
Một phụ tá ở Bạch Cung nhận xét: “Trước ngày 31 tháng Bảy, tình hình ở Bạch
Cung hết sức xáo trộn, xuống đến mức tồi tệ.” Hy vọng ông xếp mới sẽ đem lại sự
ổn định, chấm dứt tình trạng xáo trộn, để đi đến một tương lai sáng lạn hơn. Nhưng
có thể ông sẽ làm cho tình trạng trở nên xấu hơn trước.
Nhưng với tướng Kelly, 67 tuổi, chắc chắn tình trạng xáo trộn sẽ không thể tiếp
diễn, bởi vì ông không cho phép điều này xảy ra, và vì Tổng thống Trump đặc
biệt tin tưởng trọn vẹn vào các tướng lãnh trong quân đội. Tổng thống ưu ái, và
quí trọng các ông tướng, giới quân nhân. Đây là điều hơi bí hiểm, không hiểu vì
sao ông lại thích giới quân nhân. Có lẽ vì ông Trump đã theo học ở trường quân
sự trong năm năm, hay có thể ông tưởng tượng rằng hễ giao việc gì cho các
tướng lãnh là họ sẽ làm một cách chu đáo. Ông Trump còn tin rằng các vị
tướng là những người có giác quan thứ sáu, có linh tính bén nhậy của kẻ sát
thủ. Tóm lại là ông Trump sùng bái, rất thích các tướng lãnh. Hiếm khi nào
trong lịch sử Hoa Kỳ lại có sự qui tụ một nhóm tướng lãnh giữ vai trò cột trụ
của đất nước như hiện nay. Chánh văn phòng John Kelly, Bộ trưởng Quốc Phòng
James Mattis, và Cố Vấn An Ninh Quốc Gia H.R McMaster đều là tướng lãnh, đang
tại chức, hay đã hồi hưu. Đặc biệt hơn nữa là cả ba vị tướng này không những là
bạn thân với nhau, họ còn là đồng minh, cùng một phe từ nhiều năm qua. Hai
người trong ba tướng kể trên là gốc Thủy Quân Lục Chiến, chúng ta còn phải kể
thêm tướng Joseph Dunford, Tham Mưu Trưởng Liên Quân (cùng là sĩ quan dưới
quyền của tướng Mattis, giống như ông Kelly). Quả thực binh chủng TQLC đang giữ
nhiều chức vụ quan trọng trong chính quyền của ông Trump.
Sự gắn bó sâu đậm, và kiến thức của những ông tướng này tạo thành một toán làm
việc đem lại rất nhiều ích lợi cho đất nước. Mùa hè năm nay, mối đe dọa từ phía
Bắc Hàn gia tăng, trong lúc Bạch Cung có nhiều việc rối mù, chính ba ông tướng
đã âm thầm phác họa một kế hoạch làm việc chung trong cùng một sứ mạng.. Ba ông
tướng Mattis, McMaster và Dunford (cộng thêm Ngoại trưởng Rex Tillerson) cộng
tác với nhau để điều khiển chính sách đối ngoại, và cùng lên tiếng yêu cầu tướng
Kelly phải ra nắm chức Chánh Văn Phòng. Họ đưa ra lý luận rằng bất cứ ai khác,
ngoài tướng Kelly, đều không thể trấn áp được sự xáo trộn ở Bạch Cung. Do đó,
khi Tổng thống Trump lên tiếng mời ông Kelly lần thứ ba, điều này là một mệnh
lệnh buộc ông Kelly phải hy sinh để phục vụ tổ quốc.
Bạn bè thân thiết với ông Kelly nói rằng
bản chất con người ông John Francis Kelly, sinh năm 1950, thuộc một gia đình
lao động ở Boston, khi lớn lên đều gia nhập quân đội, và giữ thân thể cường
tráng, mạnh khỏe. Nếu hội đủ điều kiện thể lực, họ đều tình nguyện vào binh
chủng TQLC. Truyền thống này là kim chỉ nam hướng dẫn cuộc đời của ông Kelly,
đúng như lời ông nói trong cuộc phỏng vấn năm 2016, tạp chí Marines, kỷ niệm
cuộc đời binh nghiệp của ông: “Trong khung cảnh nước Mỹ mà tôi lớn lên, mọi
người đàn ông đều là cựu chiến binh như cha tôi, chú bác tôi, và tất cả hàng
xóm trong cùng dẫy phố đều ở trong quân đội.”. Truyền thống này được ông Kelly
truyền thừa xuống đời con của ông. Hai người con trai gia nhập TQLC, và cô con
gái phục vụ trong ngành FBI.
Khi còn nhỏ, ông Kelly thích phiêu lưu mạo hiểm, cậu bé John Kelly từng ngoắc
xe đi qúa giang khắp nước Mỹ, theo xe chở súc vật rong ruổi khắp nơi trên vùng
phía đông trước khi được 16 tuổi. Sau đó, chú nhỏ này đi theo tầu buôn Merchant
Marine để chu du khắp thế giới (chuyến hàng đầu tiên chở đến Việt Nam 10,000
tấn rượu bia). Năm 1970, ông đăng lính, xin vào binh chủng Thủy Quân Lục Chiến.
Đây là một quyết định ông được các đồng đội trong ban tuyển mộ yêu mến. Nhưng
việc này chỉ dẫn ông tới trung tâm huấn luyện Lejeune.. Ông tâm sự: “Lúc đó tôi
chỉ là một anh lính TQLC cấp nhỏ, tôi muốn xuất ngũ về theo học đại học, rồi
quanh trở lại xin học lớp sĩ quan.”. Vì vậy, sau hai năm ở trung tâm Lejeune,
ông trở về theo học trường University of Massachusetts ở Boston, tốt nghiệp năm
1976, trở thành sĩ quan trong binh chủng TQLC. Ông leo dần lên trong nấc thang
cấp bậc của binh chủng TQLC. Đây là binh chủng nhỏ trong quân lực Hoa Kỳ nhưng,
cuộc tranh đua rất cam go.
Sự thăng tiến của ông John Kelly hết sức độc đáo, giống như một huyền thoại.
Lúc đầu ông phục vụ trên chiến hạm, rồi phụ trách ẩm thực cho trại Quantico,
thuộc căn cứ Pendleton, rồi chuyển sang làm việc tại Trường Cao Đẳng Chiến
Tranh ở Hoa Thịnh Đốn, và Bộ Tư Lệnh TQLC ở Arlington, Virginia. Ông sang Iraq
chiến đấu ba lần, sau đó còn tình nguyện phục vụ trong một chức vụ chính trị ở
đây, giữ vai trò liên lạc với Quốc Hội, và làm phụ tá quân sự cho hai Bộ trưởng
Quốc Phòng Robert Gates và Leon Panetta. Cả hai bộ trưởng này từng làm nhiều
chức vụ khác nhau ở Bạch Cung. Ông Penetta nói với báo TIME: “Ông này là người
luôn luôn chú tâm vào nhiệm vụ được giao phó. Nếu bạn bảo ông ta đi chiếm ngọn
đồi trước mắt, là ông làm ngay, và phân tích cho bạn rõ cách nào hay cách nào
dại.”.
Ông ta là người thông minh, bộc trực, nhưng luôn luôn tỏ ra lịch sự và dễ
thích ứng với hoàn cảnh mới. Sau 45 năm phục vụ trong binh chủng với 29 lần
thay đổi công tác, chức vụ cuối cùng trong binh nghiệp của ông là Tư Lệnh Bộ
Chỉ Huy phía Nam.. Chức vụ này dành cho tướng 4 sao, và chịu trách nhiệm trông
coi tình hình ở nhiều nước trải dài từ Trung Mỹ Latin, xuống Nam Mỹ và vùng
biển Carribean. Tại đây ông được mọi người khen ngợi, và kính nể. Song ông làm
mọi người chú ý khi ông phản đối Tổng thống Barack Obama về việc cho phép phụ
nữ tham gia vào công tác chiến đấu, và có ý định muốn đóng cửa nhà tù ở
Guantanamo Bay. Hồi năm 2016, khi được hỏi ý kiến về tổ chức khủng bố
ISIS, ông trả lời: “Trong cương vị một quân nhân, theo tôi, cần phải giết chúng
càng nhiều càng tốt.”.
Ông Kelly thấu hiểu cái giá phải trả của chiến tranh. Bản thân ông đã mất đi
người con trai, cậu Robert, bị chết tại chiến trường Afghanistan năm 2010,vì dẫm
phải mìn, ở tuổi 29. Ông Kelly là vị tướng cao cấp nhất có con trai bị giết tại
chiến trường Afghanistan hay Iraq sau biến cố 9/11.
Cuối cùng, khi nghỉ hưu vào năm 2016, ông cảm thấy như được thượng đế ban ân
sủng. Ông Kelly nhận lời làm cho công ty Dyncorp, với lương khá cao. Đây
là một công ty hợp đồng với Bộ Quốc Phòng, và ông thoát khỏi “những rắc rối về
chính trị nội địa”. Ông cũng xác minh rằng ông sẵn sàng làm việc cho ông Trump
hay bà Clinton khi cần đến ông. Một ngày thứ Bảy, trong tháng 11, khi ông Kelly
đang xem trận đấu football của sinh viên, ông nhận được điện thoại của ông
Reine Priebus, ngỏ lời muốn mời ông vào làm việc trong chính quyền mới của ông
Trump. Lúc đầu, ông Kelly nghĩ rằng đó là cú điện thoại đùa chơi, để chọc phá
ông. Làm gì có chuyện mời ông tướng hồi hưu của TQLC ra làm việc. Nhưng sau khi
biết đó là điện thoại nghiêm túc của ông Priebus, ông bèn hỏi ý vợ ông, bà
Karen. Bà trả lời: “Nếu họ có ý định mời ông ra làm việc, ông không thể từ chối
được. Hơn nữa tôi chán cái cảnh ông ngồi không nhàn rỗi khi về hưu lắm rồi.”.
Ông Kelly chưa hề gặp ông Trump lần nào, và ông lấy làm ngạc nhiên khi nghe
ông Trump đề nghị ông giữ chức Bộ trưởng An Ninh Nội Chính, sau khi “phỏng vấn”
ông chỉ có năm phút tại khu đánh golf “Trump” ở Bedminster, New Jersey. Chức vụ
này lôi cuốn ông ngay từ phút đầu, song cũng gây cho ông nhiều phiền toái. Chẳng
hạn như việc chọn lựa nhân sự giúp việc cho ông. Ông Trump muốn bổ nhiệm Bộ
trưởng tư pháp tiểu bang Kansas Kris Kobach làm phụ tá bộ trưởng. Ông này được
ông Trump ưa thích vì thành tích khám phá có sự gian lận phiếu bầu của cử tri.
Ông Kelly từ chối không nhận ông Kobach, nhưng ông cũng không được phép chọn người
của ông.
Sau đó, xảy ra vụ sắc lệnh hành pháp cấm du lịch từ sáu nước Hồi Giáo, được
đưa ra quá vội vã. Ngay khi được biết về Sắc Lệnh Hành Pháp này ông Kelly đã nêu
câu hỏi chúng ta sẽ phải trả lời ra sao với các Tòa đại sứ và với Quốc Hội. Câu
trả lời: Không cần trả lời. Sự việc này khiến cho ông Kelly kinh ngạc vì lối
làm việc thiếu chuẩn bị, của ê kíp ông Trump. Nhưng trước ống kính truyền hình,
ông trả lời rằng ông ủng hộ lệnh cấm, và sẽ thi hành. Việc đó khiến
cho nhiều nhân vật Dân chủ tức giận, họ là những người đã ủng hộ việc bổ nhiệm
ông vào chức vụ này. Cũng chính vì vậy, ông được Tổng thống quí trọng vì đã ủng
hộ quyết định cấm du lịch, không cần biết có thi hành được hay không.
Từ đó, ông Trump thường hay gọi điện thoại hỏi ý kiến ông Kelly về nhiều vấn
đề. Tổng thống luôn luôn nói với mọi người tướng Kelly là “good man”. Hai ông
ăn tối riêng với nhau vài lần trong sáu tháng đầu tiên. Sau đó, ông Trump nài
nỉ ông Kelly đảm nhiệm thêm vai trò ở Bạch Cung. Ông Kelly từ chối nhiều lấn.
Càng ngày ông càng được Tổng thống quí trọng, và ông cảm thấy bất mãn trước
những xáo trộn ở Bạch Cung. Phụ tá ở Bạch Cung dựng lên hai mẩu chuyện để hạ uy
tín của ông Kelly. Chuyện thứ nhất nói rằng ông âm thầm cộng tác với tướng
Mattis: Một người lo mặt đối nội, một người lo mặt đối ngoại để duy trì sự ổn
định về an ninh. Chuyện thứ hai nói rằng ông Kelly bất mãn với tổng thống về
việc ông sa thải giám đốc FBI James Comey hồi tháng Năm. Chuyện này có đúng hay
không, nhưng có lẽ tổng thống Trump không đếm xỉa gì đến những tin đồn này.
Đến giữa tháng Bảy, lực lượng nhân sự mở rộng thêm. Bên phía West Wing (ban
cố vấn) bỗng dưng trở nên xáo trộn, không thể giải thích được, phần lớn bắt nguồn
từ ông Trump. Chánh văn phòng Priebus không còn đủ khả năng để trấn áp, và giúp
tổng thống tránh được những việc làm bất ngờ, gây xáo trộn. Nhiều phe nhóm
trong Bạch Cung như nhóm đảng viên Cộng Hòa, nhóm thân nhân trong gia đình tổng
thống, nhóm phụ tá, và nhóm của cố vấn Stephen Bannon kình chống nhau, tạo ra
những xáo trộn đáng xấu hổ. Trong lúc đó, những đe dọa từ nước ngoài, nhất là
từ phía Bắc Hàn trở nên nguy hiểm hơn. Tướng Mattis, Ngoại trưởng Tillerson và
tướng Dunford buộc ông Kelly phải nhảy ra gánh vác công việc, để cứu nguy đất
nước.
Thế rồi, sang đến cuối tháng Bảy, mọi việc trở nên không còn kiểm soát được
nữa, xáo trộn xảy ra hàng ngày, chẳng hạn như sự xuất hiện, nói năng lếu láo của
Giám đốc truyền thông Scaramucci, và bài nói chuyện của ông Trump trong Đại Hội
Hướng Đạo làm mếch lòng phụ huynh, lời nhắn trên trang twitter của ông Trump về
lệnh cấm người chuyển giới phục vụ trong quân đội, khiến các ông Tướng ở Ngũ
Giác Đài chưng hửng không biết phải làm gì. Bạn cũ của ông Kelly là cựu tướng
ba sao Fred McCorkle khuyên ông Kelly phải đứng ra ổn định tình hình, cứu nguy
chính phủ. Ông McCorkle nói: “Đa số chuyện rắc rối xảy ra vì có những người
muốn có nhiều quyền bính. Riêng John (Kelly) là người không màng gì đến quyền
bính, ông ta chỉ muốn phục vụ.”
Ông Kelly nhận việc mới, đem đến hiệu qủa ngay lập tức. Ông ra lệnh mọi người làm việc trong ban cố vấn (West Wing) phải báo cáo hoạt
động cho ông trước, không được phép trình thẳng với Tổng thống, kể cả cặp vợ
chồng cô con gái của Tổng thống, ông gọi tắt là “Javanka”, bí danh dùng để chỉ
cậu con rể Jared Kushner và cô Ivanka Trump. Đích thân ông Kelly duyệt xét mọi
tờ trình trước khi đưa lên Tổng Thống, và ghi chú bên lề. Làm như vậy để tránh
cho ông Trump nổi hứng viết trên Twitter bừa bãi. Trong phiên họp của nội các,
ông Kelly cắt ngang những lời nói rông dài, những ý kiến chưa cụ thể, hay sáng
tỏ. Yêu cầu đương sự nghiên cứu thêm,trước khi trình bầy. Thỉnh thoảng ông đi
tuần sang bên West Wing, buộc mọi người không được bàn tán, to
nhỏ, những chuyện đồn thổi, vô căn cứ. Mọi người phải ngồi tại bàn làm việc,
không được kéo ra hành lang, sân cỏ nói chuyện riêng, hay cố tình tạo sự chú ý
của Tổng thống. Đặc biệt các phụ tá của ông Stephen Bannon thường hay xem TV và
bàn tán nhiều chuyện tầm phào. Cố vấn an ninh, tướng McMaster khổ sở vì những
tay phụ tá kiểu này, và ông không thể dẹp họ được. Chờ đến khi ông Kelly làm
việc, tình hình mới trở nên ngăn nắp, và sạch sẽ hơn trước.
Ông Trump hài lòng với lối làm việc này. Phụ tá thân cận của ông cho
biết: “Hiện nay ông rất mừng vì có một người lo việc chỉ đạo, kiểm soát văn
phòng cho Tổng thống. Có lẽ, phải mất một thời gian chuyển tiếp, điều chỉnh.
Cuối cùng ông sẽ thích khi guồng máy hoạt động tốt.”.
Tuy nhiên, Bạch Cung của Tổng thống Donald Trump rất khó đi vào kỷ luật, nề
nếp. Cá nhân ông Trump không thích bị người khác kiểm soát. Do đó, nhiều người trong
đảng Cộng Hòa e ngại rằng những lời khen nồng nàn của ông Trump dành cho ông
Kelly đến lúc nào cũng có thể bị tan biến mau chóng. Báo cáo cho biết ông Kelly
chỉ có thể giảm bớt thói quen viết Twitter của ông Trump. Mới đây, ông Trump
lại quay trở về thói quen này. Lúc 6 giờ 38 phút sáng sớm ngày 7 tháng Tám, khi
đang nghỉ vacation ở khu đánh Golf tại Bedmister, ông Trump lại viết những lời
than phiền về “fake news” trên các đài CNN, ABC, NBC, CBS...Đến 8 giờ 01 phút
sáng, Tổng thống viết 9 lần trên trang mạng xã hội.
Sau đó, đến ngày 8 tháng Tám, ông Trump trả lời đe dọa mới nhất của Bắc Hàn
bằng ngôn ngữ thiếu thận trọng, không đem lại ích lợi.. Ông nói: “Bắc Hàn chớ nên
hăm dọa Hoa Kỳ. Họ sẽ bị trả đũa bằng “bão lửa và giận dữ” kinh khủng thế giới
chưa từng thấy.”. Việc ông Trump viết ra lời nói trên khiến ông John Weaver,cố
vấn của Thống đốc Ohio John Kasich hoài nghi không biết tướng Kelly có thể tạo
được ảnh hưởng đối với ông Trump, hay ông cũng đành phải chịu thua trước một
Tổng thống có cá tính rất mạnh, và thiếu thận trọng. Một người ủng hộ ông Kelly
phải thắc mắc tại sao ông Chánh Văn Phòng không ngăn cảnh tổng thống nói câu
bình dân như vậy.
Trong khi đó, người ta không thể biết ông Kelly (hay bất cứ ai khác) có thể
hoán cải được tổng thống khi ông cần ra nói chuyện với Quốc Hội về một đề nghị lập
pháp trong tương lai. Đảng Cộng Hòa đã vận động trong suốt một thời gian dài để
tiêu hủy luật Obamacare, để rồi cuối cùng phải thất bại. Chỉ còn 12 ngày nữa,
Quốc Hội sẽ phải quyết định về mức nợ trần –debt ceiling- vào ngày 29 tháng 9,
và sau đó là luật ngân sách vào ngày 30 tháng 9. Nhiều người đánh cá rằng phe
Cộng Hòa sẽ lại thua. Nhiều nhân vật Cộng Hòa nổi tiếng như Chủ tịch Hạ Viện
Paul Ryan, và Lãnh tụ Thượng Viện Mitch McConnell phải nhờ vả lãnh tụ
đảng Dân Chủ như bà Nancy Pelosi và TNS Chuck Schumer trong việc duy trì tiền
An Sinh Xã Hội cho người già và người tật nguyền. Phe Dân Chủ thừa hiểu rằng về
việc này họ ở thế thượng phong, và có thẩm quyền để ra lệnh đảng Cộng Hòa phải
làm gì.
Đảng Cộng Hòa bị lâm vào thế trói tay, không thể giúp Bạch Cung trong hai vấn
đề “Nợ trần” và “Ngân Sách”, họ bèn chuyển nỗ lực sang việc làm Luật Thuế. Đơn
giản thuế, và hạ giảm thuế lợi tức luôn luôn là đề tài hấp dẫn cử tri, và các
nhà làm luật tìm mọi cách làm để lấy lòng cử tri. Nhưng có lẽ bối cảnh hiện nay
không cho phép việc này thực hiện được ngay trong năm nay. Phải chờ vài năm nữa
mới có thể làm được trong một tình huống thuận lợi. Kinh nghiệm hồi thập niên
1980’s, phải mất hơn 3 năm mới sửa được luật thuế.
Trong vai trò Chánh Văn Phòng, tướng John Kelly sẽ còn phải đứng ra giải quyết
một số vấn đề nhức đầu ở Bạch Cung. Trước hết là việc đối phó với ban điều tra
của ông Công Tố Viên đặc biệt Robert Mueller về vụ can thiệp của người Nga vào
cuộc bầu cử nắm 2016, tìm hiểu xem Tướng hồi hưu Michael Flynn đã làm gì ở
Moscow và ở Thổ Nhĩ Kỳ. Ngày 9 tháng Tam, Nhật báo Washington Post cho biết cơ
quan FBI đã lục soát tư gia của ông Paul Manaford Giám đốc ban tranh cử vào
ngày 26 tháng 7.
Vấn đề nhức đầu kế tiếp là có nên gửi thêm quân sang Afghanistan hay không?
Các tướng ở Ngũ Giác Đài cho rằng cần phải gửi thêm lính Mỹ sang mặt trận này. Nhưng
cố vấn Stephen Bannon và các phụ tá phe ông phản đối việc gửi thêm quân. Ngoài
ra, Tổng thống Trump sẽ phải trả lời dứt khoát nguyên tắc cấm người chuyển giới
phục vụ trong quân đội sẽ được áp dụng hay không.
Ông Trump có tính hay chán các cộng sự viên sau một thời gian làm việc, và ông
có tật đổ lỗi cho phụ tá mỗi khi ông lỡ làm việc gì sai. Rồi đây, ông Kelly cũng
không thể tránh khỏi trở thành nạn nhân của tính khí bốc đồng của ông Trump.
Một phụ tá cả quyết rằng việc ông Kelly sẽ bị thất sủng chỉ là vấn đề thời gian
mà thôi. Nhưng ông Kelly có sẵn một mục đích trong đầu. Ông cho rằng sứ mạng
của ông là chỉnh đốn guồng máy làm việc ở Bạch Cung để chuẩn bị cho một cuộc
thử thách trong trường hợp có biến cố quốc tế xảy ra. Ông không màng đến việc
lấy lòng, hay sửa sai ông Tổng thống Trump.
Về phần ông Trump, ông biết rằng triều đại tổng thống của ông sẽ tồn tại được
hay không tùy thuộc vào tình hình đất nước. Ông phải giữa sao cho tình hình
được ổn định thì ông mới có cơ hội tồn tại. Trong lúc quốc gia gặp cơn nguy
khốn, đa số các chính trị gia Mỹ đều quay sang nhờ vả các tướng lãnh, và giới
quân nhân. Vào thời điểm hiện nay, các sĩ quan hồi hưu, hay hiện dich đang được
đặt vào vị trí làm cùng một lúc hai nhiệm vụ: Lo toan việc phòng thủ ở ngoại
quốc, đồng thời thu xếp, ổn định tình hình chính trị ở trong nước. Nếu nguyên
tắc này chưa hề được các Vị Lập Quốc nghĩ đến khi họ thảo bản Hiến Pháp, hẳn là
sẽ có trường hợp trở thành một thực tế. Sự sắp xếp đó nên được theo dõi thật
sát.
Nhưng đối với trường hợp của ông John Kelly, người ta sẽ thấy sự tận tâm cống
hiến cả cuộc đời để phục vụ đất nước sẽ có ý nghĩa như thế nào.
Bài tường thuật của Michael Duffy trên báo TIME ngày 21/8/2017
Nguyễn Minh Tâm lược dịch
----- Forwarded Message -----
From: Ng. Nam Hà wrote
From: Ng. Nam Hà wrote
*******
Tổng Thống
Trump, Hoa Kỳ Trở Lại Thời Vàng Son?
Chuyễn đến Quý Anh, để cùng xem qua một bài viết phân tích về
hiện tình Nước Mỹ.
Xin lắng nghe phản hồi có lợi cho việc chung hơn là tán gẩu bình
loạn kiểu tham mưu con.
Con Lừa Té Giếng,
Ng.Nam Hà-K8/68 SQTB & QĐIV.
******************************
*
… Buông bỏ
không đành, đeo đuổi ước mơ tái thiết sơn hà nên chi phải gác lại cuộc sống đầy
vương giả, ăn chơi ba đời không hết của, mà phải khổ thân giẫm lên muôn
vàn chông gai sau , trước. . .
Thù trong, giặc ngoài, tứ bề đầy dẫy gươm đao . Đất nước như đang trong thời mạt vận, một mình chèo chống có xong không?
Thù trong, giặc ngoài, tứ bề đầy dẫy gươm đao . Đất nước như đang trong thời mạt vận, một mình chèo chống có xong không?
Lúc đất nưóc
Việt nam chỉ có mấy triệu dân mà còn có những người như Nguyễn Công Trứ. Lẽ nào
một đất nước như Hoa Kỳ, có đến hơn 300 triệu dân trong khi hiện đại lại không
có một người yêu nước muốn lập công?
. . . “Đã mang
tiếng ở trong trời đất
Phải có danh gì với núi sông”. . .
Có danh gì với
đất nước hay không thì chưa biết; và dù ưa hay không, ông Trump có lòng nhiệt
tình yêu nước, quyết tâm tái thiết là điều không thể phủ nhận. Với tình thế nhiễu nhương đến
thế, người cầm lái con tàu bị tổng tấn công tư bề từng ngày liệu có thể
cỡi được cơn sóng dữ, tạo được thời thế không? Thế thời như thế, nếu đắc quả thì ra mới thật rõ mặt
anh hùng.
Ai đã từng
vào ra chốn thị phi nhất bực cao cấp, đã từng theo vết chân hoạt dụng tiền bạc
mang lại lợi lộc từ chốn quan trường như thế nào mới biết đó là đâu. Điều quan
trọng hơn cả là dám chỉ đích danh đó là chốn “đầm lầy”. Ông Trump thật cả gan,
chỉ có một mình ông dám nói và dám đòi xả đầm (drain the swamp) – nghĩa đen là
nơi sinh sôi nảy nở của bao nhiêu loài độc địa, hung dữ ăn nằm, khiến bá tánh
bất an, còn nghĩa bóng thì bình dân dư sức hiểu.
Đời này có bao
nhiêu người ngay, có thiện chí xây dựng đất nước, xã hội thì cũng có bấy nhiêu
kẻ tham gian, ích kỷ, tư thủ quyền uy, địa vị và ngụy ngôn, đa trá. Tránh sao khỏi động chạm những kẻ lâu nay tắm mình trong
đầm sân hận, ganh ghét?
Cả Khổng Tử,
nhà hiền triết được người đời tôn là Vạn Thế Sư Biểu, vì muốn truyền bá Vương
đạo dạy người, tư tưởng trị nước, cải cách cho xã hội an bình thạnh trị mà còn
phải đi lang thang chìm nổi khắp nơi trên dưới 20 năm, có khi bị đuổi xua, vây
bủa đến khốn cùng đến độ phải than rằng: “Ai mà không
phải đi qua cửa rồi mới rời khỏi nhà? Vậy mà sao không có ai đi theo đạo này?”.Điều
tuy chí lý, nhưng đâu phải ai cũng chấp nhận. Nếu không thì làm gì có thánh
nhân ra đời.
Ông Trump là
người bình thường chỉ mang chí lớn, bạo gan đòi chặn đứng sự suy biến một cách
quyết liệt và sửa sang lại xã hội, một xã hội đang trong ngoài phức tạp hơn
ngàn năm trước, thì làm sao tránh khỏi bao nhiêu thế lực bủa vây?
Xưa nay, cái tốt thường khó làm
nhưng dễ phá, ngược lại cái xấu ác dễ làm nhưng đã làm rồi thì đâu có dễ dọn. Chỉ vì mãi chạy theo tập thể đảng
phái mà người ta coi thường hay quên đi lý lẽ bất biến ngay trước mắt mà thôi.
Ông Trump không
nhận tiền “lì xì”, không lãnh lương và cũng không cần cào hốt tiền cống nộp của
nước ngoài, cá nhân không chịu ơn ai nên không dễ bị khuynh loát và nhờ thế mà
tự do bạo miệng, nói vào làm theo nghị trình của mình khi hứa với quốc dân.
Điểm này đặc biệt hoàn toàn khác với đối thủ tranh cử của ông. Ông tuyên bố
trong lời nhậm chức rằng sẽ giành quyền lực trả về tay người dân, sẽ đặt quốc
gia và dân chúng Hoa Kỳ trên hết, sẽ làm mọi
thứ để mang trở lại an bình, thạnh trị cho đất nước Hoa Kỳ như thời vàng son
xứng đáng của nó. Cho đến nay, tất cả những gì ông đã và đang làm đều phục vụ
chỉ có một tôn chỉ “Make America
Great Again”.
Chuyện có thật, từ đầu năm
đến nay hơn 7 tháng, có bao nhiêu tờ báo, hay đài TTDC nói đến thành công mà
ông TT đã mang lại cho đất nước này, một đất nước sau 8 năm đã rơi vào suy bại,
rắc rối tứ bề cả trong lẫn bên ngoài? Nhưng bình dân ai mà không thấy?
TT Trump thành
công là điều
đáng mừng hay đáng ghét? Và có nên để cho ông ta làm việc không?
Phải nói bình dân thì mừng, nhưng đám người “never Trump” không ưa và đặc biệt
là hầu hết chính trị gia DC rất cay cú. Sống với đạo
thường ngày ở đất nước có dân chủ, bình dân kêu gọi hãy tôn trọng dân chủ,
hãy để cho ông ta có cơ hội rộng đường làm việc.
Từ khi có ông Trump
xuất hiện trên chính trường, công việc chính của TTDC (truyền thông dòng chính)
là chống phá trước bầu cử và quyết tâm đánh ngã TT Trump cho bằng được sau bầu
cử. Đây không
phải là điều đáng mừng mà là điều đáng lo vì sự thoái hoá rất nghiêm trọng của
truyền thông trong chế độ tự do. Những kẻ mang lòng thù ghét được thoả mãn, nhưng
quyền lực này không phải để sử dụng nhằm đạt mục tiêu tồi bại, đáng khinh bỉ
như thế, bất kể đối với ông, bà TT dân cử nào, thuộc phe
đảng nào.
Đâu phải ai
cũng ưa Obama, nhưng khi ông đắc cử có đám CH nào, có ai bị xúi giục đánh phá
suốt mấy tháng ròng rã từ đường phố, trường học, đến trong Quốc hội, hay đòi
đánh sập Toà Bạch Cung đâu?!
Ông Trump càng thành công, TTDC càng loay hoay tìm cách này hay cách khác, ra
sức đả phá, ngụy biện chống báng cái thật cụ thể - không biết nói - chỉ tổ phơi
bày sự vụng về, gượng ép, lố bịch. Chẳng hạn người của phe chống Trump cố ngụy
biện rằng kinh tế lên, nhiều công ăn việc làm, thị trường chứng khoán lên vùn
vụt… đều là do chính sách của Obama! Các cơ sở nhỏ trong các cộng đồng thiểu số
hay các tay anh chị thuộc về đảng
đối nghịch với ông Trump cũng vậy, dĩ nhiên họ cũng lựa bài bình luận của các chuyên gia
“một bên”, dịch ra, thêm bớt, cho vào thiên kiến bè phái sao cho có
lợi cho đảng mình rồi đăng lên báo hay phát thanh trên đài.
Phóng viên
thay vì có nhiệm vụ tường thuật việc xảy ra nhưng vì mục tiêu không lành mạnh họ đã ngu hoá quần
chúng bằng cách lập lờ lằn ranh giữa thiên kiến cá nhân và sự thật. Tin giả không
nguồn gốc, nguồn gốc không kiểm chứng tung lên liên tục, hết đợt này đến đợt
khác nhằm hạ cho được uy tín, đánh cho TT rớt đài. Bao nhiêu lần lỡ bị phanh
phui thì xin lỗi là huề, CNN,
MSNBC, NYT, Wapo… đều như thế cả. Thật là bôi bác, tồi tệ chưa từng thấy. Người
ta đã quên là thông tin bây giờ đã khác và cả thế giới đang nghĩ gì đến TTDC
Hoa Kỳ!
Vậy, bình dân bá tánh nên nghe
theo phe chống Trump hay TTDC? Nếu không thì biết tin ai?
Poll à? Trong
sự kiện quan trọng bậc nhất xảy ra cả một năm rưởi mà tất cả poll đều sai; có
poll nào cho ông Trump thắng đâu? Bây giờ có lý do gì nó lại đúng? Đó là chưa kể
lúc ấy người ta tranh giành, bây giờ ganh ghét còn gay gắt, tệ hại hơn: “Trâu cột
ghét trâu ăn” hay thù ghét vì việc làm của ông động chạm đến điạ vị,
tư lợi. Hơn nữa, còn yếu tố khách quan khác như thời nay, phương tiện
truyền thông không còn là chuyện thần thoại, nhưng cách làm poll vẫn còn theo
lối cũ. Mặt khác, nền văn hoá HK bị đánh phá đến nát như tương, xã hội suy đồi,
chia rẽ, du côn cùng tội phạm được thả ra khắp nơi; kể cả đạo đức giả trong
giới áo quần bảnh bao, có ăn học, ăn nói lưu loát, làm văn, viết báo; bè phái,
thiện ác, tà mị và lương thiện bất phân; bình dân bá tánh ất an, sợ vạ lây, nói
dối để được yên thì làm sao có những poll trung thực?
TT Obama
tuyên bố thay đổi tận căn nước Mỹ, không biết xã hội sau 8 năm thay đổi như vậy
đã đủ chưa. Đất nước HK đã
bị đẩy vào giai đoạn xã hội phân hoá cho nên mới đẻ ra ông Trump thắng lớn chỉ
vì ông quyết đeo đuổi mục tiêu: Make America
Great again (MAGA) bằng lối nói thẳng, làm ngay, nói bạo, làm mạnh. Ai
sống ở Hoa Kỳ lâu chắc đã thấy nước Mỹ, người Mỹ, xã hội Mỹ ngày nay khác với
hai ba mươi năm về trước thế nào. Đến đây có thể mượn bài viết của nhà
văn Phan Nhật Nam trên Việt báo on line: “Nước Mỹ Khốn
Cùng... Thiệt!” để minh hoạ
Tốt
hơn hết là nghe chính lương tri của mình – đó là tiếng nói của bình dân. Hãy
xem, hôm nay ông Trump đến đâu nói chuyện, đều có mấy chục ngàn người sắp hàng
cả ngày chờ đợi vào nghe và ủng hộ như trước khi đắc cử; tuy vậy bình
dân cũng chẳng nên tin nếu tất cả bọn họ tức là người ủng hộ TT đều ngu. Cơm
áo, gạo tiền và sự an bình của người dân là trên hết chứ
không phải những trò đấu đá chính trị tranh giành quyền lực bất chấp hậu quả
mang lại suy đồi xã hội!
Thành công trong nửa năm đầu làm
việc của TT Trump:
Vừa qua trên
Fox News, specialist show, ông Bolling đã tìm thấy ông Trump đã sửa chữa hầu
hết những điểm sai hỏng trọng yếu của chính phủ Obama, nói trắng ra là quét
sạch hầu hết gia tài cấp tiến của Obama. Ông Neil
Cavuto cũng đã phê bình tạp chí Newweeks tồi bại khi đang hình ông Trump trang
bìa cho rằng TT Trump đã thất bại hoàn toàn như một đứa trẻ lười (Lazy Boy) từ
60% đến 40% đến Zero%. Bình dân ai mà không thấy sự thù ghét đến mức độ đốt
cháy tâm can, khiến người ta điên cuồng đến mức không còn biết xấu hổ. Tạp chí
này chắc không cần độc giả; chỗ chứa trong đầu óc con người có giới hạn, và
cũng không phải là nơi đổ rác.
Neil Cavuto
hiện là phó chủ tịch chính sự và điều hành biên tập tin tức kinh doanh cho đài
Fox News (FN) (Show Your World with Neil Cavuto) và Fox Business Net Work
(FBN) (Show Coast to Coast) trên 20 năm, người chuyên phân tích kinh tế thị
trường trên Fox Business. Ông cũng từng làm việc trên các đài tả khuynh nổi
tiếng như CNBC, NBC, PBS. Sau lời phê
bình ông đã lược ra một danh mục thành công dễ thấy mà ông nói chỉ cần 3 phút.
Mặc kệ TTDC không thấy hay không chịu thấy, riêng bình dân cũng thấy:
Về Kinh tế:
Những điều
này không phải là fake news:
1. Xoá bỏ rào cản hàng ngàn qui luật
trói buộc kinh tế một cách ngoạn mục. Những trói
buộc này hầu hết do lý thuyết “Hâm nóng địa
cầu – Thay đổi khí hậu” - đều do tay con ngưòi làm ra mà không thấy nói gì
về ảnh hưởng của Thái dương hệ. Các đầu ngành kinh doanh rất hoan nghênh chính
sách kích thích tăng trưởng kinh tế của TT.
2. Toyota, Mazda thay vì xây dựng ở
Mễ, họ đã xây cơ sở 1.6 tỉ tại Hoa
Kỳ, thay vì Mễ, tạo 4000 công việc làm
3. Foxconn sử dụng 10 tỉ xây dựng
nhà máy ở Wisconsin và
trong cùng ngày được báo 209 ngàn công việc trong tháng 7.
4. 4. Hơn
1 triệu công việc làm trong 6 tháng (tháng 1- 6) vừa qua. Cãi chày
cãi cối rằng nhờ chính sách của Obama không đánh ngã nỗi câu hỏi của bình dân: Khi bị trói
chân, con vật có còn hoạt động hiệu quả như đồng loại không? Và khi thả ra thì
như thế nào?Từ khi mới nhậm chức ông Trump đã ký rẹt rẹt hủy bỏ hàng ngàn
qui luật ràng buộc kinh tế của Obama để làm gì? Chắc không phải vì ghét Obama
đấy chứ?
5. Tỉ lệ thất nghiệp giảm đến mức
thấp nhất trong vòng 28 năm qua: 4.3% trong
tháng 7 2017
6 Lần đầu tiên ngành công nghiệp mỏ
than ở PA hoạt động tích cực lại ở Pensylvania thêm
500 việc làm
7. Người dùng tem thực phẩm giảm 4%. Trong thời
kỳ Obama con số này gia tăng gấp ba lần. Sự giảm nhờ nhiều người đã có việc
làm, ra khỏi vũng sình, và số khác man khai sợ tội mà rút tên.
8. 4 ngàn tỉ dollars đầu tư ào ạt đổ
vào thị trường. Những ai có
401K đều biết rõ (xem thị trường chứng khoán tiếp tục gia tăng không đếm xỉa
đến việc TT bị đánh phá.
9. Dịch vụ Cựu chiến binh dọn sạch
sẽ những đối xử bất công đã bỏ
mặc, không chăm sóc đầy đủ, coi rẻ cựu chiến binh trong thời kỳ Obama và lập
chính sách lần đầu tiên chia xẻ thông tin.. (Mecical records shared)
10.
Rút chân khỏi TPP (Trans-Pacific
Partnership) - Hiệp ước thương mại thái bình dương bất lợi cho nhân công Hoa Kỳ.
11.
Rút chân khỏi Hoà ước Thay đổi
khí hậu Paris (Paris
Climate Accord) tránh đe dọa sự phát triển kinh tế Hoa Kỳ. Algore đã tuyên bố
rằng nếu không làm gì thì 10 năm nữa địa cầu hết cứu! Đã 10 năm hơn mà không có
gì xảy ra mà chỉ thấy ông ta giàu sụ và có nhà to ở bờ biển! Một số xướng ngôn
viên Việt Mỹ không biết đã nghiên cứu đến đâu cũng cảnh báo rất nghiêm trọng
khiến có lần bình dân bà con người Việt chúng ta sợ Việt nam sẽ bị ngập chìm
trong biển nước, nhất là lo cho bà con mình đang ở bên kia bờ đại dương!
12.
Ký những giao dịch mới,và đàm
phán chỉnh tu giao dịch thương mại cũ với các
nước đã từ lâu hưởng lợi bất công trên sự thua thiệt của Hoa Kỳ mà ngưòi tiền
nhiệm không hề quan tâm: Mexico, Trung cộng, Canada và Nam hàn; và ký những
hiệp ước thương mại mới. Đây là điều mà TTDC tấn công trong đó có Newsweek.
Truyền thông tỵ nạn có người ăn theo cũng cho rằng Trump ngu khùng, tự cô lập,
trước khi ông mới đề xướng Ưu tiên cho quyền
lợi ngưòi Mỹ (American First). Sự thật rất đơn giản, không có gì mới
mẻ vì đó là điều mà bất kỳ lãnh đạo nào cũng tranh thủ cho dân mình, nhưng chỉ
vì không biết nói đúng thời điểm mà thôi!
13.
Phê chuẩn xây dựng Đường ông dẫn
dầu đã bị
Obama ngăn chặn.
14.
Ngành sản xuất dầu của Mỹ tăng
trưởng hàng ngày sản
xuất 500 ngàn thùng dầu
15.
Niềm tin của người tiêu thụ lên
đến mức cao nhất trong 16 năm. Tâm lý thị
trường cũng là một xúc tác không kém quan trọng kích thích nền kinh tế
(psychology impact), ngoài nguồn vốn, thị trường, sự điều hành và đặc biệt là
chính sách kinh tế của chính phủ.
Rõ
ràng chính sách kinh tế của ông Trump bắt đầu có hiệu quả và đây cũng chính là
đe dọa to lớn đôi với phe chống đối, tranh giành quyền lực. Những lời nguỵ
ngôn, gièm xiểm và việc làm quấy rồi sẽ được phơi bày ra ánh sáng.. Đánh phá
tìm mọi cách để hạ ông Trump cho bằng được là chuyện dễ hiểu như trò chơi
thường ngày của trẻ con. Cho dù biết rằng thù ghét là ngọn lửa tàn phá tất cả
những gì cao đẹp mà thượng đế đã ban cho mỗi con người, người ta cũng không bỏ;
càng bị thiêu đốt, con người càng nảy ra nhiều mưu ma chước qủy để tự thoả mãn.
Nhưng làm gì đi nữa, sự thật rốt cuộc vẫn cứ y như chính nó.
Về Bảo quốc An dân:
Không cần
phải nghiên cứu tìm lời nói của chuyên gia thuộc
phe mình, bình dân cứ nhìn thực tế cũng rõ
1. Di dân bất hợp pháp: Trong 8 năm qua, Obama có chính
sách “Bắt rồi Thả” (Catch and Release ) tức là bắt
người nhập lậu ở biên giới hỏi họ muốn đến thành phố nào – dĩ nhiên là thành
phố bảo hộ - và cho họ đến nơi họ muốn (ông Session đã trần tình). Thời ông
Trump, đã xóa bỏ chính sách kỳ lạ ấy, và giở cẩm nang - luật di trú có sẵn ra
thi hành chứ có phát mình gì mới đâu. Chỉ mới mấy tháng mà dân vượt biên, nhập
lậu giảm đến trên dưới 70%. đội ICE (Cảnh sát Di Trú và Hải quan /
Immigrations and Customs Enforcement) đã thi hành luật lệ, cũng là luật có sãn
chứ có mới mẻ gì đâu, ráo riết bắt và trục xuất tội phạm khắp nơi. Ai không
phải là tội phạm thì không có gì phải lo sợ mà làm càn để bị gánh tội vì nghe
lời hù dọa của những nhóm chống chính phủ.
2. Đối với băng
đảng lớn: MS-13 hoạt động khắp nước và xây dựng vòng đai khắp các
nước Trung Mỹ (Central America). Nhóm này khởi nguồn từ các cộng đồng di dân ở
Los Angeles vào thập niên 1980s và bắt đầu lập vòng đai sang các nước Trung Mỹ
sau khi thủ lãnh bị trục xuất. Chính phủ trước không đá động đến tổ chức này. Nay Bộ Tư pháp dùng quyền lực và
luật lệ - cũng là thứ có sẵn trong phạm vi cho phép, xúc tiến truy lùng. Hôm
27/5/17 Bộ trưởng Tư pháp Session sang tận El Salvador để tìm hiểu và hợp tác
tổ chức để giải trừ băng đảng này.
3. Đối với thành
phố bảo hộ: Một số thành phố Bảo hộ đã
ý thức lẽ phải, hợp tác với chính phủ liên bang. Một số khác vẫn còn chưa chịu
hợp tác với lý do cho rằng việc bắt tội phạm hình sự - người bất hợp pháp làm
cho thành phố họ kém an toàn. Có thật vậy không? Đây là chuyện hết sức lạ lùng nhưng có thật; ở Mỹ có
loại thành phố gọi là Bảo hộ nhận tiền thuế của liên bang hàng tỉ dollars để -
dung dưỡng, bảo vệ di dân bất hợp pháp tránh luật di dân của chính phủ liên
bang. Chính phủ Trump thu hồi và đòi thu hồi ngân sách này nếu các tiểu bang
hay thành phố không chịu hợp tác, hay không tuân thủ luật an ninh di trú của
liên bang. Bình dân tự hỏi chính mình xem có bao nhiêu người làm việc chăm chỉ
cúc cung đóng thuế ủng hộ chính sách này của quí vị DC?
Nhân
đây một tin mới liên quan đáng chú ý để bình dân có cái nhìn xã hội Hoa
Kỳ ngày nay: Mới đây, ở thành phố bảo hộ Portland dĩ nhiên là do Thống
đốc và Thị trưởng DC điều hành đã thông qua luật tuyên bố thành phố bảo hộ cho
di dân bất hợp pháp. Sergio Martinez, người đàn ông 31 tuổi đã 20 lần bi
trục xuất trong mấy năm qua đã từng phạm tội cướp nhà bank, bắt cóc, và sách
nhiễu tình dục. Có lần tấn công một phụ nữ 65 tuổi tại nhà, người phụ nữ
khác bị tấn công tại nhà xe ở chung cư. Theo ICE năm 2008 ông này bị trục xuất
13 lần và đã có kỷ lục tội phạm liên tục ở cả ba tiểu bang. Sergio Martinez bị
giam ở quận hạt Multnomah. ICE yêu cầu cảnh sát ở đây thông báo khi Martinez
được thả nhưng cánh sát không tuân thủ. Trái lại, một tháng sau khi Matinez
được thả cảnh sát quân Multnomath, điều tra nhân viên đã liên lạc với ICE.
Trong cùng thời điểm ấy, một quan toà chừa ngõ cho người di dân bất hợp pháp
lẻn ra sau trốn thoát ICE theo cửa dành cho nhân viên. Sau đó quan toà này được
xem là không làm sai! Cố vấn của thành phố bảo hộ Portland được thưởng 50 nghìn
dollars cho công trình giúp di dân bất hợp pháp chống trục xuất và những vấn đề
thuộc luật pháp!
Thực tình mà
nói, bình dân không hiểu nổi tại sao DC bảo vệ di dân bất hợp pháp kể cả dân
vừa bất hợp pháp vừa là tội phạm mà chống lại luật Liên bang, và câu trả lời
trung thực là gì?
4. Di dân hợp
pháp:
Sắc lệnh tạm
ngưng nhận di dân từ 6 nước Iran, Libia, Somalia, Sudan, Syria và Yemen để
chính phủ có thời gian tìm cách sắp xếp, thanh lọc thật gắt gao và hợp
với tình thế khủng bố. Dù các ông toà tả khuynh và TTDC, thêm một số đài Việt
ngữ cấp tiến, tả khuynh, kẻ ngăn chặn, người tuyên truyền xuyên tạc rằng sắc
lệnh của ông Tump phi pháp, vi hiến vân vân . . Sự thật đã rõ sắc lệnh hợp
hiến, hợp pháp 9/0 do TCPV đã phán. Tả khuynh đã thắng được gây trở ngại, chậm
trễ việc thi hành. Nhất là ông toà Derrick Watson ở Hawaii, một lần gây ách tắc
vì tự tư diễn dịch lời vận động của ứng viên Trump thay vì theo Hiến pháp, vẫn
chưa chịu thua. Ông này bèn đưa ra yêu cầu chính phủ phải tiếp nhận thân nhân
của ngưòi ở Mỹ, ngoài cha mẹ, vợ chồng, con cái và vợ chồng hay fiancés còn
thêm cả ông bà nội ngoại và cháu chắt của họ, anh chị em, dâu rễ, cô, dì, chú,
bác, cậu, cháu gái, trai và con cháu của họ (cousins). . . Bình dân nào đã từng
trải qua chương trình bảo lãnh ai mà không lắc đầu mới là lạ! Kết quả chữ thân
nhân thật (bona fide relationships) mà Tối cao Pháp viện nói không phải kéo hết
3 họ kể cả thông gia sang Mỹ! Ông toà đấy nha!
5. Quốc Phòng:
Bắc hàn: Thành công bước đầu:
Vừa qua, thứ
Bảy 5/8/2017 Hội đồng Liên hiệp quốc đã bầu thông qua nghị quyết cấm vận kinh
tế đối với Bắc Hàn sau những đợt thử hỏa tiễn đe dọa Hoa Kỳ và đồng minh. Cấm
vận có thể lên đến 1 tỉ dollars xuất cảng.Bây giờ đã rõ
chính phủ Trump không phải chỉ ra đòn hù dọa vụng về đối với BH như một anh nhà
báo tỵ nạn phe ta đã từng viết. Binh cơ hư hư thực thực, không biết gì thì tốt
hơn hết là đừng võ đoán, nói bừa; không ai cấm phát biểu ý kiến nhưng
cũng nên tử tế với độc giả một chút để khỏi mất mặt người Việt.
Một
kẻ như cuồng điên, độc tài coi trời bằng vung (Kim J Un), đàng sau là một trùm
sò thủ lợi (TC). Trò này khó gạt được một tay thương trường lão luyện cùng với
một dàn tướng lãnh tầm cỡ thế giới. Có khi ngoài
yếu trong mạnh, ngoài mạnh trong lập lờ khó đoán mà Trump thường gọi là khó
lường (unpredictable). Có chích cho nọc độc xì ra thì mới
biết ngõ chữa, và nay đã rõ, BH không còn bao lâu nữa sẽ có vũ khí mong đợi mà
BH coi như điều kiện để sống còn; hoặc đã có đầu đạn ở mức độ nào đó. Sự thật,
việc giải quyết vấn nạn này kể như đã khá trễ. Quyết
tâm giải quyết dứt khoát của chính phủ Trump bằng hành động bủa vây và tuyên bố
cứng rắn đã đẩy tất cả UN kể cả Nga, TC vào cùng toa tàu và nhất trí 15/0 với
Nghị quyết cấm vận BH số 2371. Lời tuyên bố dứt khoát
của chính phủ Trump “chiến lược
kiên nhẫn không còn nữa”, “TC không làm thì HK sẽ làm” đã thật sự có
kết quả, và hy vọng đây là bước đầu chấm dứt 25 năm thất bại của các đời TT đối
với vấn đề BH.
Đây
là thành công vượt bực của chính phủ American First! Uy thế và vai trò lãnh đạo
của Hoa Kỳ bắt đầu trở lại Có khác với 8 năm qua không? Trump khùng nay chắc đã
hết bịnh! Tuy vậy, đây mới chỉ là bước đầu, thành quả đến mức nào còn tùy thuộc
vào sự thực thi nghị quyết của các bên liên hệ, nhất là những nước làm ăn với
BH, trước hết là Tàu. Tàu có thực sự hợp tác không là vấn đề chưa ai dám khẳng
định, ngay cả TT Trump bỡi lẽ đơn giản nếu BH có vũ khí nguyên tử thì Tàu thủ
lợi nhiều nhất vì nước nhỏ, anh em CS ở tiền đồn, cùng biên giới. Chính phủ
Trump sẽ đeo đuổi đến kết quả cuối cùng là BH phải từ bỏ con đường vũ khí hạt
nhân. “Tất
cả mọi chọn lựa hãy còn trên bàn” - nghĩa là kể cả biện pháp quân sự, Bà
Đại sứ UN của Hoa Kỳ, Nikki Haley đã tuyên bố thẳng thừng.
Không riêng gì
Hoa Kỳ, thế giới đang đối diện với nguy cơ hủy diệt bằng nguyên tử của kẻ sống
ngoài qui luật toàn cầu. Đây là một phần gia tài lớn mà TT Trump phải
gánh như cây độc đã ra trái và trái độc đã chín mùi không hái không được, không
đốn không xong!.
Thời TT Clinton: Người viết sử
chắc sẽ không quên, cây độc đã tưới nhầm bằng cái thoả hiệp 4 tỉ
dollars trong 10 năm, do TT Clinton ký vào ngày 18 tháng 10 năm 1994. Lúc ấy thiên hạ
vỗ tay hoan hô nhiệt liệt sau lời tuyên vố của cựu TT “Hiệp ước này
tốt cho HK, tốt cho đồng minh,và tốt cho sự an toàn của toàn thế giới”; “Đây là
bước quan trọng nhằm lôi kéo BH vào cộng đồng thế giới”. Nhưng thay vì
đóng băng chương trình, BH có tiền tiếp tục công trình sản xuất vũ khí.
Thời TT Bush
con tuyên
bố :“Iran và BH là trục tai hoạ” (axis of evil) và ông đã bị TTDC chỉ
trích. Chính phủ HK đã cấm vận BH; Ngoại trưởng Condoleezza Rice cầm đầu xúc
tiến kế hoạch đàm phán 6 bên gồm HK, TC, Nga, Nhật, Nam và Bắc Hàn, và cũng đã
cấm vận. 13/2/ 2007 BH chịu đóng lò phản ứng nguyên tử để đổi lấy viện trợ 400
triệu do các nước cung cấp. Nhưng rồi BH thói nào tật nấy, tiếp tục ký rồi tiếp
tục vi phạm các nghị quyết và 6 bên tiếp tục làm việc. Vào cuối nhiệm kỳ của TT
Bush (tháng 12/2008), lựa lúc Mỹ thay đổi lãnh đạo HK, BH thật sự trở mặt không
cho thanh tra quốc tế vào xem xét.
Đến thời Obama càng lỏng lẻo, xìu
ễnh hơn, không tiếp tục siết vòng 6 nước cho đến ba năm sau, ngược lại BH càng
được cơ hội gia tăng hoạt động mạnh hơn. BH thử vũ nguyên tử 3 lần, trong 8 năm có một
lần 29/2/2012 BH đồng ý đình hoãn việc phóng hoả tiễn tầm xa và hoạt động
nguyên tử để đổi lấy viện trợ lương thực (food aid). Nghĩa là hết lương thực,
tạm đình để chờ lương thực tới, ăn no rồi làm tiếp. (các mốc thời gian làm việc
xìu ễnh ở phần phụ đính cuối bài).
Thời TT Trump: Và kết quả
sau cùng là gia tài mà ông Trump đang phải thừa hưởng như đã nói là không còn
có thể theo lối chính trị hủ lậu, lỗi thời của người đi trước được nữa. BH liên
tục thử hoả tiễn và đe dọa. TT Trump tuyên bố, khi ngồi ở thế thủ, khoanh tay
như xem đối thủ giở trò gì: “BH tốt nhất
đừng nên tiếp tục đe dọa HK. Họ sẽ chạm đến hoả lực và sự ác liệt mà thế giới
chưa từng thấy . . . [Kim Jong Un] hắn đã từng đe doạ vướt quá mức bình thường.
Họ sẽ chạm đến hoả lực, sực ác liệt và thành thực mà nói sức mạnh mà thế
giới chưa từng thấy trước đây”. Sau đó BH,
tiếp tục tuyên bố chuẩn bị tấn công đảo Guam.
Những chính
trị gia, nhất là kẻ đã từng khinh miệt và chống đối lão TT Trump từ phía CH, cả
đa số DC và TTDC chỉ trích ngay, Cũng như bao nhiêu lần trước MSNBC tấn công,
NYT, CNN cho rằng TT ứng khẩu tùy hứng (extemporaneous), và mượn lời ai
đó làm chuyên gia chỉ trích rằng ông Trump hiếu chiến (bellicose) và bảo nên
bình tĩnh dịu giọng để tránh xung đột! Nghĩa là nên vâng lời
Bắc kinh, kiềm chế lời lẽ và hành động y như toa thuốc Tàu chữa bệnh ngu hơn
hai mươi năm nay! …”.
Hai mươi lăm
năm tốn bao nhiêu chữ kỳ, bao nhiêu nước bọt và tốn bao nhiêu tiền, kết quả là
đất nước sắp nổ tung mà chưa có bài học nào sao? Có chừng ấy mà kém thông minh
đến độ nhận không ra.! Không thay đổi chiến lược, cứ thế mà làm thì đâu có khác
gì ‘gà què
ăn quẩn mãi chung quanh cái cối xay cùn?
Bình
dân thấy gì? Ai cũng nên tôn trọng cái ghế cuả qúi vị dân cử, nhưng không thể
không nhận thấy một số không ít ,họ học rất thuộc bài chính trị, quen lối phải
đạo chính trị đến không cần suy luận, không biết chơi cờ, không biết chữ tùy
thời, tùy cơ! Tưởng rằng đồ thật nhưng cũng chỉ là đồ dỏm ít nhất là về mặt này.
Đối với một
tên ngông, không cần biết lý lẽ, “như không
hiểu ngôn ngữ ngoại giao”-
theo lời của ngoại trưởng Rex Tillerson, không hội nhập với cộng đồng
nhân loại mà đem lời dịu dàng để khuyên nhủ.. Như thế nếu không nói dốt hay
ghét ông Trump quá hoá ngu thì có thể nói không khác nào mấy con mọt sách vô
tích sự! Cũng chính vì
hủ lậu không biết tùy thời, tùy đối tượng mà hơn hai mươi năm liên tục thua một
kẻ cuồng!
Sự
thật so về vũ khí dù sao thì BH không thể sánh với HK, nếu chọi nhau thì trong
chớp mắt ai sẽ ra tro bụi? Rõ ràng hắn đang ở thế yếu báng mà
mạnh nghênh. Rõ ràng
ràng như ván bài lật ngữa 2+2=4 thì
ngu gì mà để hắn đe dọa và nuôi ảo tưởng chiến tranh? Hắn nuôi mộng tấn công vì
chưa hiểu sức của ta như thế nào. Không đe, không làm cho hắn biết, đến khi hắn
làm ẩu vì lầm lạc không phải là sẽ hối tiếc sao? Nếu có thể thì mời hắn đến xem
kho vũ khí một lần, xem hắn có còn say thuốc súng không. Hắn đe dọa một, ta đe dọa
mười như một cái tát tai nẩy lửa để cho hắn thức tỉnh mà nhìn kho vũ khí của ta
to lớn và lợi hại thế nào và chọn lựa của hắn ngu ngốc đến cỡ nào. Phải lấy cái
búa tạ ra đe lại cái búa liềm múa loạn kia chứ.
Điềm mấu chốt để giải quyết vấn
để là cho hắn biết thực lực và hậu quả trước để tự hắn chọn lựa lui hay tiến
chứ không phải tiếp tục ngăn trở hắn rồi ngối chờ kiểu câu cá không móc lưỡi
câu như xưa nay mà được.
Qua lời đe
doạ cứng rắn, ông Trump quả thật đã nhận ra điều này.Ông
Trump đã hoàn toàn đúng
Vì thứ nhất,
là dịu giọng hơn hai mươi năm không làm hắn lay chuyển nhất là từ khi hắn chưa
có vũ khí. Lặp lại cách làm không có hiệu quả hoài hoài có phải là đồ ngu
không? Một thứ thuốc uống hoài không hết bịnh thì phải đổi chứ!
Thứ hai, khi
đã cho hắn thấy rõ những con bài đã lât ngữa thì hắn có còn “tố” nữa không? Dịu
giọng chỉ là cách vuốt đuôi thú dữ trong thời điểm và hoàn cảnh không thích
hợp. Lời nói của ông Trump kể như đã để lên bàn cho hắn thấy kết quả trước khi
hắn chọn lựa không phải là cách tốt nhất trong vàn bài cuối cùng sao? Nghe như chiến
mà không chiến. Đẩy cho kẻ địch thấy cửa tử và mở một cửa sinh. Chờ xem hắn
chọn cửa nào?
Chính vì vậy
mà một mặt Trump quyết cứng rắn, Nhưng Ngoại trưởng Tillerson và Bộ trường Q.
phòng Mattis lập lờ như không cùng thuyền với TT, để cho thấy còn cửa hậu cho
BH. Nhưng TTDC chỉ biết chỉ trích là làm việc không thống nhất! Như thế có vui
không?
Ông Trump đã
chọn kế hoạch tiền thật hung để
có hậu kiết; làm ngược lại với chọn lựa tiền kiết để
lãnh hậu hung của những người đi trước. Kết quả không phải ở trước mắt
rồi sao?!
Binh dân nhất
định tin ở mình, không thèm nghe lời nhận xét thiếu yếu tố
...
[Message clipped] View entire message
[Message clipped] View entire message
No comments:
Post a Comment
VC kill in action