From: PhoNang
To: PhoNang
Sent: 10/14/2016 12:31:35 A.M. Pacific Daylight Time
Subj: [PhoNang] FW: Vũ Linh . Bà Hillary bị oan? (Oct 11, 2016)
To: PhoNang
Sent: 10/14/2016 12:31:35 A.M. Pacific Daylight Time
Subj: [PhoNang] FW: Vũ Linh . Bà Hillary bị oan? (Oct 11, 2016)
Bà
Hillary Bị Oan?
11/10/2016
... ôb Clinton, câu nói “không có
lửa sao có khói” là câu nói nghe quá nhiều lần...
Việt Báo vừa đăng một bài của một nhà báo Mỹ, được dịch nguyên văn qua tiếng Việt, viết về việc tại sao bà Hillary từ mấy chục năm nay bị liên tục điều tra hết chuyện này đến chuyện khác, không ngừng. Đó là bài “Lời Thú Tội của một Ký giả trong việc Tường Trình về Hillary – 5 Qui lệ bất thành văn của giới truyền thông về Hillary”.
Việt Báo vừa đăng một bài của một nhà báo Mỹ, được dịch nguyên văn qua tiếng Việt, viết về việc tại sao bà Hillary từ mấy chục năm nay bị liên tục điều tra hết chuyện này đến chuyện khác, không ngừng. Đó là bài “Lời Thú Tội của một Ký giả trong việc Tường Trình về Hillary – 5 Qui lệ bất thành văn của giới truyền thông về Hillary”.
Vì bài viết không có kèm theo “lời bàn”, nên kẻ này mạn phép “góp ý để rộng đường dư luận”. Xin phép nói ngay, bài viết ngụy tạo một số “tấn công” của phe CH như tin bà Hillary đồng tình luyến ái [đây là tin của báo lá cải National Enquirer], không liên quan gì đến đảng CH], hay CH tố bà Hillary giết phụ tá Vince Foster [cũng là loại tin lá cải chứ chưa bao giờ CH tố cáo chuyện này], hay CH tố cáo đại sứ tại Libya bị giết là lỗi của bà Hillary [không ai nói là lỗi của bà hết, người ta chỉ muốn biết bà đã phản ứng như thế nào khi cuộc tấn công xẩy ra và tại sao mấy ngày đầu bà nói là không phải khủng bố tấn công mà chỉ là dân biểu tình tự phát]. Còn nhiều chuyện khác bài viết phiạ ra nhưng bài này sẽ không phân tích hay phản bác bài báo đó mà chỉ có ý bàn về chuyện sao bà Clinton lại bị dính dáng vào quá nhiều rắc rối như vậy, có bị oan không?
Đại ý bài “Lời Thú tội...” lập lại lập luận của chính bà Hillary là cả hai ông bà Clinton đã là nạn nhân của một “âm mưu vĩ đại của cánh hữu” [vast right-wing conspiracy]. Cánh hữu, đảng CH, truyền thông bảo thủ,... đã tìm đủ mọi cách kết tội, hay ít nhất, liên kết ông bà Clinton vào hết xì-căng-đan này đến lem nhem khác, khiến hai ông bà bị dính líu vào hết điều tra này đến điều trần khác.
Đại khái, lập luận của ông nhà báo này là hai vợ chồng Clinton đã rơi vào một thứ vòng xoáy không đáy, hoàn toàn trong trắng, hiền hơn ma-sơ, nhưng vì sợ bị đánh nên dấu diếm, để rồi bị đánh, điều tra, rồi lại càng sợ, càng giấu diếm, càng bị điều tra,... Kết quả là chưa có chính khách nào bị điều tra, bị nghi ngờ nhiều như cặp vợ chồng này. Nhưng tất cả là công cốc vì họ bị oan. Bằng chứng là họ không hề bị đi tù, không bị tội gì, bất chấp điều tra trong ba chục năm.
Dĩ nhiên, trên nguyên tắc thì quan niệm của thiên hạ sẽ tùy thuộc vào phe phái, đứng về phiá nào. Theo “phe ta” thì anh nhà báo này viết quá đúng, theo “phe địch” thì dĩ nhiên lại một màn bao che của truyền thông. Trên thực tế, chỉ có những người phe phái mù quáng nhất mới có thể nghĩ hay nói bà Hillary hoàn toàn trong sạch và chỉ là nạn nhân đáng thương của một âm mưu vĩ đại của cánh hữu.
Điều đầu tiên phải nói là trong chính trị, dù là chính trị Mỹ hay Congo, vẫn phải có những thủ đoạn lừa gạt nhau, hay trao đổi quyền lợi với nhau, bắt phe cánh với nhau,… Chính trị không mánh mung thì may ra đắc cử thư ký hội đồng phường với ba gia đình cư dân. Điều thứ nhì làtrong chính trị, tiền bạc là sinh tử. Ngoài việc kiếm tiền vì lòng tham cá nhân, vẫn phải kiếm tiền để đi vận động cử tri, đi mua ảnh hưởng hay hậu thuẫn của các chính khách, của các quan chức. Vấn đề là mánh mung và tham nhũng đến mực nào thì là quá đáng, khi nào còn châm chế được.
Nhìn lại ôb Clinton, câu nói “không có lửa sao có khói” là câu nói nghe quá nhiều lần. Một hai lần thì còn bỏ qua được, nhưng khi nghe đến cả mấy chục lần thì không thể không thắc mắc.
Câu nói “âm mưu vĩ đại của cánh hữu” nổi tiếng của bà Hillary đã được nhắc đi nhắc lại nhiều lần, nhưng hiển nhiên là không đúng sự thật ngay từ đầu. Câu nói này xuất phát từ vụ TT Clinton lem nhem với cô Monica, bị điều tra rồi đàn hạch.
Qua vụ Monica này, ta cũng thấy “mô thức” đối phó với xì-căng-đan của ôb Clinton: chối bay chối biến một cách thật hùng hổ, phản đòn, tố cáo địch thủ mình đủ chuyện. Cho đến khi nào bị bắt quả tang không còn chối được nữa thì quay qua diễn giải, đổ thừa, hay đút lót bịt miệng. Trong vụ cô Monica, cả hai ôb Clinton lúc đầu một mực chối và đổ thừa bị vu cáo, cho đến khi cái áo dính tinh khí lòi ra thì quay qua đổ thừa ông chồng già nạn nhân thật đáng thương bị cô nhóc Monica chài vào bẫy.
Nhờ báo chí khui ra và điều tra của công tố viên thì TT Clinton mới ngưng, chứ nếu không thì ai biết được bao nhiêu cô gái trẻ khác làm việc trong Nhà Trắng đã bị hại tiếp tục? Ông không bị lột chức vì tội danh chưa đủ đến mức phải phế một quốc trưởng [Hiến pháp không ngờ có chuyện tổng thống thiếu đạo đức, chấm mút xì gà trong Phòng Bầu Dục!], nhưng có tội nói láo khai gian đúng như Hạ Viện tố, bị một thẩm phán liên bang rút bằng luật sư.
Không đổ thừa được thì dùng tiền bịt miệng, trả cho bà Paula Jones 850.000 đô để bãi nại. Không có tội sao phải trả nhiều tiền thế?
Trước những chuyện lộ liễu như vậy, oan chỗ nào? Nếu quý độc giả nhớ lại cho kỹ thì vụ Monica chính là do báo Washington Post khui ra. Không ai có thể nói WaPo phục vụ cho một âm mưu vĩ đại của cánh hữu hết.
Cả hai ôb Clinton dính dáng vào ít nhất nửa tá xì-căng-đan lớn, tất cả đều đáng bị điều tra hết. Trong khuôn khổ bài viết ngắn này, ta chỉ có thể điểm qua vài chuyện tiêu biểu thôi.
Những chuyện lem nhem mờ ám đã xẩy ra rất sớm, ngay từ năm 1978 khi ông chồng vừa mới làm thống đốc. Bà Hillary đầu tư 1.000 đô mua bò kỳ hạn, 10 tháng sau lời thành 100.000 đô. Ở đây, xin phép được giải thích thêm cho quý độc giả nào chưa rõ.
Bình thường thì một nhà buôn trung gian mua một con bò đáng giá 500 đô [ví dụ], bán lại cho một người khác 600, lời 100 đô. Người trung gian đó cũng có thể giao hẹn mua và bán con bò đó 6 tháng sau. Đi ký hợp đồng mua con bò đó 6 tháng [hay 3 tháng hay 1 năm] sau với giá 500, đồng thời ký hợp đồng ngay sau đó bán lại cho người khác với giá 600 lấy lời. Giao dịch đó gọi là giao dịch kỳ hạn –futures trading. Rất nhiều rủi ro vì không ai biết được 6 tháng hay một năm sau, giá con bò sẽ là bao nhiêu, phải là chuyên gia thượng thặng mới có hy vọng đoán trúng và kiếm lời.
Thật ra bà Hillary không mua hay bán gì trực tiếp mà đưa tiền cho một người chuyên làm nghề mua bán bò kỳ hạn, Robert Bone, đầu tư dùm, rồi ông này đưa tiền lời lại cho bà.
Bà giải thích là bà may mắn, trúng mối lớn. Trên thực tế, một chuyên gia giải thích hy vọng “trúng mối” của bà tương đương với hy vọng của một người chưa bao giờ đánh tennis, đi mua vợt, ngày hôm sau, tranh giải Thế Vận Hội và được huy chương vàng.
Giải thích đáng tin nhất: ông Clinton khi đó làm thống đốc Arkansas, ông Bone làm ăn lem nhem, đút lót bà thống đốc qua cách giả dạng mua bán bò kỳ hạn có lời lớn để ông khỏi bị điều tra bởi tiểu bang. Và tiểu bang đã không điều tra thật. Nhưng ông này vẫn bị liên bang điều tra về rất nhiều giao dịch mờ ám. Qua năm 1979, ông bị chính quyền liên bang phạt mấy trăm ngàn đô và cấm hành nghề.
Vụ này do báo New York Times khui ra năm 1994. Không ai có thể nói NYT nằm trong “âm mưu của cánh hữu” hết.
Bây giờ ta nhìn vào một vụ điều tra lớn hơn nhiều, đó là vụ Whitewater. Thống đốc Bill Clinton và vợ đều mới vào nghề, tài sản không có gì. Dĩ nhiên cũng muốn kiếm cách có thêm tiền. Nghe lời bạn bè, hùn hạp mua một miếng đất, dự tính mở mang thành khu du lịch hạng sang. Dự án thất bại hoàn toàn, TĐ Clinton mất cả lời lẫn vốn. Không ai trách ông kiếm tiền qua vụ này được. Nhưng điều đáng thắc mắc là trước khi thất bại, ông mua miếng đất bằng tiền ở đâu? Trong điều kiện như thế nào?
Đại cương, có ba đối tác trong vụ hùn hạp: thống đốc và vài người đầu tư, ngân hàng cho vay tiền mua đất và xây cất, và văn phòng luật sư làm giấy tờ. Ngay tại đây, ta cũng đã ngửi thấy có mùi tanh rồi: từ thống đốc với quyền bán và ấn định giá đất của tiểu bang rồi mua luôn, ngân hàng hùn hạp rồi tự cho vay với lãi suất thấp và điều kiện đặc miễn, cho đến hồ sơ giấy tờ do bà luật sư Hillary lo cho cả ba phiá.
Bộ Tư Pháp bị áp lực quốc hội điều tra dòng rã cả 5-6 năm chẳng đi đến kết tội ôb Clinton gì hết. Vô tội? Chưa chắc. Có vài chuyện đáng lưu ý:
- Tất cả hồ sơ trao đổi liên lạc giữa văn phòng của luật sư Hillary với ngân hàng cho vay và văn phòng thống đốc bất ngờ bị “biến mất” trọn vẹn. Điều khôi hài là sau khi điều tra chấm dứt, toàn bộ thùng hồ sơ bất ngờ xuất hiện lại ngay trong Tòa Bạch Ốc. Một thư ký của bà Hillary khai với cảnh sát thấy nguyên thùng này nằm chình ình trên một cái bàn trong Nhà Trắng. Không ai có câu giải thích gì hết.
- Tổng cộng 14 người đối tác, phụ tá, luật sư, viên chức ngân hàng, viên chức văn phòng thống đốc, chuyên gia điạ ốc,... đi tù vì đủ loại tội như khai gian, giả mạo giấy tờ, hối lộ, biển thủ, lừa gạt,... Trong đó có cánh tay mặt của thống đốc Clinton là phó thống đốc Jim Guy Tucker, và 2 tổng giám đốc ngân hàng. Hai vợ chồng Jim và Susan McDougal, đối tác hùn hạp chính của ôb Clinton bị tù. Ông chồng chết vì đột qụy trong tù, bà vợ được TT Clinton ân xá. Ngân hàng bị Nhà Nước đóng cửa vĩnh viễn.
- Chỉ có hai nhân vật chính, quan trọng nhất là hoàn toàn không bị gì: TT Clinton và Đệ Nhất Phu Nhân. Người “trung gian” chủ chốt có quan hệ với cả ba nhóm chính là bà Hillary, là bà vợ giữ tiền, đứng tên vay nợ ngân hàng và chủ đầu tư, cũng là luật sư làm hồ sơ luôn, nhưng nguyên thùng hồ sơ liên quan đến bà bị mất, không còn tài liệu hay bằng chứng gì về vai trò của bà hết. Hơn nữa, những tội tham nhũng tiền bạc vặt theo Hiến Pháp, chưa đủ tiêu chuẩn để bắt tổng thống đi tù.
Người ra lệnh mở cuộc điều tra chính là bà Janet Reno, bộ trưởng Tư Pháp của TT Clinton, không thể nào là thành viên của một “âm mưu của cánh hữu” được.
Nhân vụ lộn xộn về thuế của ông Trump, cũng phải nói thêm, bà Hillary lời khẩm trong vụ đầu tư mua bò kỳ hạn, nhưng “quên” đóng thuế từ năm 1979 mãi cho đến năm 2008 khi bà ra tranh cử tổng thống thì bất thình lình “chợt nhớ ra”, đóng thuế hồi tố cộng thêm tiền phạt. Trong vụ Whitewater, bà cũng bị mất tiền vì đầu tư trật nên cũng xin trừ thuế cho mấy năm sau giống hệt như ông Trump, chỉ khác là ông Trump lỗ gần một tỷ, bà Hillary lỗ chưa tới một trăm ngàn. Ngay cả Quỹ Clinton Foundation cũng vậy, khi bà Hillary ra tranh cử tổng thống năm 2015 cũng đã xin “khai lại” thuế của những năm trước vì “sơ xuất quên khai” vài triệu tiền đóng góp. Câu hỏi là nếu bà không ra tranh cử tổng thống, không sợ bị báo chí khui, thì bà có “sực nhớ lại” những cái thuế “quên” đóng trước đó hay không?
Một vụ khác đáng nói là TT Clinton ân xá Mark Rich, một tay siêu tài phiệt ma đầu quốc tế. Đang sống ở Thụy Sỹ thì bị FBI và Interpol lùng bắt vì tội gian lận, lừa gạt, thiếu 48 triệu tiền thuế,... Tổng cộng hơn 50 tội danh. Trốn biệt tăm mất. Ngày cuối cùng trước khi mãn nhiệm, TT Clinton ký lệnh ân xá toàn diện. Không ai rõ tại sao. Cho đến khi lòi ra chuyện bà vợ của ông Rich trước đó đã yểm trợ một triệu đô cho quỹ xây Thư Viện Clinton, và nửa triệu cho quỹ vận động tranh cử Thượng Viện của bà Hillary. Rồi cũng chẳng đi đến đâu hết, vì lý do duy nhất là theo Hiến Pháp, tổng thống có toàn quyền ân xá bất cứ ai, bất cần lý do. Người lên tiếng chỉ trích vụ này nặng nhất là cựu TT Carter. Không ai có thể nói ông này nằm trong “âm mưu vĩ đại của cánh hữu”.
Ngay khi TT Clinton còn nhiệm chức, ông đã thành lập Quỹ Clinton Foundation năm 1997. Nhưng quỹ này không thực sự hoạt động cho đến khi ông mãn nhiệm năm 2000, và chỉ tăng trưởng mạnh từ năm 2009 sau khi bà Hillary được bổ nhiệm ngoại trưởng.
Cột báo này đã bàn quá nhiều về quỹ này, khỏi bàn thêm. Chỉ cần nhắc lại câu hỏi giản dị tại sao tổng thống Congo chẳng hạn muốn cứu giúp dân nghèo không bỏ bạc triệu đô ra xây bệnh viện ngay tại Congo, mà lại phải đưa tiền cho Quỹ Clinton Foundation, và tại sao hầu hết tiền yểm trợ từ các nước ngoài đều đến từ những nước nghèo nhất, độc tài nhất, tham nhũng nhất, vi phạm nhân quyền hay nữ quyền nhất, cần Mỹ nhắm mắt bỏ qua cho nhiều nhất, như Haiti, Congo, Nigeria, Kazachstan, Trung Cộng, Ả Rập,… Hay đến từ những đại tài phiệt, đại công ty chưa bao giờ nổi tiếng vì lòng nhân đạo bác ái, thương dân nghèo Phi Châu như Citibank, Goldman Sachs,…
Một dấu hỏi quan trọng nữa: bà Hillary luôn vỗ ngực hô hoán chống các đại tài phiệt, nhưng cả hai vợ chồng đã lãnh hơn ba chục triệu tiền “đọc diễn văn” do các đại tài phiệt này trả. Có cái gì tréo cẳng ngỗng không? Các tài phiệt bỏ ra cả chục triệu để mời bà đến sỉ vả họ??? Tại sao không chịu công bố các diễn văn đó, trong khi gân cổ đòi ông Trump công bố giấy khai thuế? Bà Hillary hỏi ông Trump “có gì mà phải dấu diếm?” Câu hỏi này cũng có thể hỏi bà Hillary về việc không công bố các diễn văn thôi.
Rồi đến chuyện sử dụng hệ thống emails cá nhân, rồi tự ý quyết định nộp lại hay xóa. Giám đốc FBI xác nhận bất cứ nhân viên FBI nào làm những chuyện bà Hillary làm sẽ đi tù rục xương. Trên cả nước Mỹ, từ ngày bắt đầu có emails [thời TT Clinton] đến nay, không có một công chức cao cấp nào đã thiết lập một hệ thống email riêng đặt tại tư gia, để liên lạc với các cơ quan chính phủ Mỹ và ngoại quốc, thậm chí liên lạc với cả tổng thống [FBI mới cho biết TT Obama dùng bí danh trao đổi emails trực tiếp với bà Hillary, trong khi ông lại tuyên bố không hề biết bà Hillary sử dụng hệ thống riêng; phe ta nói láo bao che cho nhau thôi].Một lần nữa, “Có gì mà phải dấu diếm?”.
Cựu cố vấn an ninh của TT Clinton, ông Sandy Berger và cựu giám đốc CIA, tướng Petraeus đều bị trừng phạt nặng [phạt tiền, tù treo, cấm làm việc liên quan đến an ninh quốc gia] về tội bất cẩn mang một vài tài liệu về nhà riêng. Bà Hillary không phải mang “vài tài liệu”, mà đặt nguyên giàn máy chứa mấy trăm ngàn tài liệu tại nhà, rồi tự cho quyền xoá bỏ tùy ý mình.
Ngày xưa TT Nixon xóa đúng 18 phút thu thanh cuộc nói chuyện với phụ tá, bị mất chức. Bây giờ bà Hillary xóa 30.000 emails không ai biết có gì trong đó, quốc hội nín thinh, FBI nhắm mắt, bộ Tư Pháp xếp hồ sơ. Có gì mà phải lén lút xóa? Chuyện này thuộc “quy lệ” thứ mấy?
Bà Hillary nhìn nhận việc sử dụng hệ thống email riêng là “sai lầm”. Thế còn 30.000 emails bị xóa thì sao? Ai dám bảo đảm trong đó không có những emails của TT Congo hay Nigeria, trả giá với Quỹ Clinton Foundation?
Mà đây là sai lầm thứ mấy? Bà nhìn nhận đã sai lầm khi tố cử tri của ông Trump là đám tệ hại, khi bỏ phiếu cho TT Bush đánh Iraq, khi thậm tệ đả kích hôn nhân đồng tính, khi đầu tư vào Whitewater, khi sa thải toàn bộ văn phòng công du của Tòa Bạch Ốc [travel office],... Tất cả bà đều đã xin lỗi. Sai lầm nhiều thế, cả chuyện lớn lẫn chuyện nhỏ, có đáng tin làm tổng thống không?
Nói một câu công bằng là tất cả các chính khách Mỹ đều chẳng ai trong sạch. Nhưng đặc biệt hai vợ chồng Clinton mánh mung và tham nhũng hơn xa tất cả. Năm 1991, tài sản: hai va-ly quần áo. Năm 2015, tài sản: ít nhất 100 triệu và ba căn nhà bạc triệu hết. Dĩ nhiên không kể hơn 2 tỷ trong Quỹ Clinton Foundation mà hai ôb toàn quyền sử dụng không có bất cứ kiểm soát nào của bất cứ cơ quan nào. Nhìn vào mức tăng trưởng “thăng thiên” này mà không thấy gì đáng thắc mắc, đáng “điều tra” thì chỉ có thể là ngây ngô nhất, hay phe phái nhất.
Nói ôb Clinton tuyệt đối trong trắng vô tội vì chưa đi tù ngày nào cũng không khác gì nói anh Ba Dũng cũng tuyệt đối trong trắng vì chưa đi tù ngày nào hết.
Mỹ có quy luật gọi là “luật về hậu quả không lường trước” –law of unintended consequences-. Tỷ lệ hậu thuẫn của TT Obama bất ngờ tăng vọt từ mấy tháng nay. Cử tri CH chống TT Obama thì vẫn chống, chẳng thay đổi bao nhiêu, nhưng tỷ lệ hậu thuẫn tăng vọt vì khối cử tri DC nhìn bà Hillary, rồi nghĩ lại, thấy dù sao ông Obama cũng đỡ hơn bà Hillary nhiều, đâm ra luyến tiếc Obama. Obama không giỏi nhưng ít ra không gian manh quá đáng. Không ai lường trước được cử tri DC bầu cho bà Hillary lại có hậu quả bất ngờ là hậu thuẫn của TT Obama tăng vọt. (09-10-16)
Vũ Linh
Quý độc giả có thể liên lạc với tác giả để góp ý qua email: Vulinh11@gmail.com. Bài của tác giả được đăng trên Việt Báo mỗi thứ Ba.
• Privacy • Unsubscribe • Terms of Use
.
__._,_.___
No comments:
Post a Comment
VC kill in action